Chương 50: Nhân sinh hà xử bất tương phùng (1)

Từ Viêm lớn giọng nói:

- Hay quá, lãnh đạo chờ ở đó đi, tôi qua đón ngay. Đêm nay chúng ta đừng về, tôi mời lãnh đạo ăn đồ nướng.

Tô Mộc không ý kiến:

- Được rồi.

- Chờ tôi mười phút!

Diện tích của huyện Hình Đường không lớn nhưng phong cảnh trong thị trấn khá đẹp. Đặc biệt trong huyện bỏ vốn lớn xây chợ ven sông, chợ đêm thị trấn cũng thành lập. Mùa hè nóng bức, trong huyện thành náo nhiệt nhất là nướng than lò, đi mấy bước là có một tiệm.

Nổi tiếng nhất là bên chợ ven sông, hoàn cảnh tốt, chất lượng ngon, phục vụ tuyệt, bắt mắt nhất chợ đêm huyện Hình Đường.

Từ Viêm cười khui bia, hỏi:

- Như thế nào?

Nơi này không tệ đúng không?

- Cũng khá.

Tô Mộc hít mùi nướng tràn ngập trong không khí, cụng ly với Từ Viêm.

Tô Mộc hỏi:

- Có chuyện gì hãy nói đi.

Từ Viêm kinh ngạc hỏi:

- Ủa? Sao lãnh đạo biết tôi có chuyện tìm lãnh đạo?

Gã chưa nói gì hết, chẳng lẽ Tô Mộc biết thuật đọc tâm?

Tô Mộc cười nói:

- Làm ơn đi, ai đều thấy ra anh có tâm sự. Từ lúc ngồi xuống anh đã bồn chồn, ngập ngừng muốn nói lại thôi. Lão Từ, chúng ta thân như vậy anh có cần băn khoăn nhiều thế không? Nói đi, có chuyện gì?

Từ Viêm gãi đầu cười:

- Hì hì.

Từ Viêm không giỏi giấu diếm, nghe Tô Mộc vạch tâm sự thì khai thật.

- Lãnh đạo, chuyện là vầy, thật ra không phải đêm nay tôi muốn mời lãnh đạo uống rượu mà có người khác bắt tôi làm. Tôi không dám đắc tội người kia, nên... Lãnh đạo nể mặt tôi gặp người đó được?

Tô Mộc bình tĩnh nói:

- Ai lợi hại vậy?

Khiến anh không dám đắc tội?

Từ Viêm thốt ra bốn chữ làm Tô Mộc sặc bia.

- Bố của tôi.

- Bố của anh? Từ cục trưởng?

Tô Mộc biết bố của Từ Viêm là ai, phó cục trưởng cục công an Huyện Hình Đường, Từ Tranh Thành. Một người bị chèn ép, không nắm thực quyền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!