Chương 23: Tạ thiếu gia xui xẻo

Điên rồi, không chơi kiểu này. Vì sao tùy tiện mắng một người bị sếp biết? Xui quá mạng!

Trì Quân Phong không rảnh tính sổ với Tô Mộc, gã xoay người chạy lại gần Tô Tuấn Lai.

Trì Quân Phong nhỏ giọng nói: 

- Tô cục trưởng, không phải như cục trưởng nghĩ. Xin Tô cục trưởng hãy nghe tôi giải thích, chuyện này là... 

Tô Tuấn Lai giận dữ nói: 

- Câm mồm, chuyện của anh sau này tôi sẽ tính. Bây giờ ngậm miệng lại, đứng qua một bên!

Lửa giận cháy hừng hực trong người Tô Tuấn Lai.

Trì Quân Phong ơi là Trì Quân Phong, lão tử tốt bụng mang Tạ Minh Hạo đến cho ngươi làm việc, vậy mà dám mắng lão tử trước mắt bao người? Ngươi chán sống rồi! Nếu không phải nghĩ tình vợ của ngươi 'phục vụ' tốt thì lão tử tuyệt đối không thèm nhìn ngươi cái nào!

Trì Quân Phong nóng nảy toát mồ hôi hột, đột nhiên mắt sáng lên xoay người kêu Tạ Minh Hạo:

- Tạ thiếu gia, chuyện này... 

Suýt quên Tô Tuấn Lai là cậu ruột của Tạ Minh Hạo, người ta quan hệ cậu cháu. Trì Quân Phong ra mặt vì Tạ Minh Hạo, không thể khiến Tô Tuấn Lai hận gã.

Tạ Minh Hạo cũng không muốn bỏ đá xuống giếng, có con chó săn tốt như Trì Quân Phong, sau này muốn cua mấy cô hướng dẫn viên du lịch dễ như chơi.

Nghĩ vậy Tạ Minh Hạo tiến lên trước, thì thầm bên tai Tô Tuấn Lai:

- Cậu luôn muốn biết là ai buộc cháu đến Thành phố Thanh Lâm đúng không? Đó, là hắn, Tô Mộc, phó trưởng trấn Trấn Hắc Sơn.

Lão Trì vì trút giận cho cháu nên mới... 

Tô Tuấn Lai trừng Trì Quân Phong, phẩy tay nói: 

- Đứng qua một bên, nơi này không liên quan đến ngươi.

Trì Quân Phong lau mồ hôi trán, vội đứng sang bên cạnh:

- Vâng vâng!

Một người là cấp trên trực tiếp, một người là công tử núi dựa tương lai, tiểu nhân vật như Trì Quân Phong không muốn vì hiểu lầm mà vuột mất cơ hội.

- Hắn chính là Tô Mộc!

Tô Tuấn Lai nhìn Tô Mộc, mắt xoay tròn. Không ngờ tiểu tử này chính là Tô Mộc, ngang nhiên cùng người ngoài ăn hiếp cháu trai bảo bối của gã trong huyện Hình Đường.

Chuyện này không thể tha thứ.

Tô Tuấn Lai có thể làm cục trưởng xét cho cùng toàn dựa vào cô gái Tô Vân. Không nhờ Tô Vân nói ngọt bên giường Tạ Văn thì Tô Tuấn Lai làm gì có cơ hội được thị trưởng nhìn trúng?

Tạ Văn là phe thị trưởng, huyện thái gia nắm quyền cao, so với gã thì thân phận cục trưởng cục du lịch của Tô Tuấn Lai không đáng là gì.

Tạ Văn không tiện ra mặt đối phó Tô Mộc, Tô Tuấn Lai thì không có nhiều e ngại như thế. Nếu Tạ Văn biết Tô Tuấn Lai gặp Tô Mộc ngay trong địa bàn của gã nhưng không trút giận cho Tạ Minh Hạo, ngoài miệng Tạ Văn không nói nhưng trong bụng thì ghi hận, đường làm quan của Tô Tuấn Lai cũng tàn.

Không được, tuyệt đối không thể để điều này xảy ra!

Giải quyết một phó trưởng trấn vùng núi nghèo khó, chuyện nhỏ như con thỏ. Tô Tuấn Lai tùy tiện tìm một lý do là dễ dàng lấy lại mặt mũi cho Tạ Minh Hạo.

Nghĩ đến đây Tô Tuấn Lai ưỡn bụng phệ, kiêu ngạo liếc qua Tô Mộc.

Tô Tuấn Lai giả bộ không biết hỏi: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!