Lâm Bắc Thạch và Lục Cảnh Văn kết hôn vào kỳ nghỉ hè sau khi thi đại học.
Lục Cảnh Văn nghỉ tất cả những ngày phép mà anh chưa dùng đến để tổ chức đám cưới và hưởng tuần trăng mật.
Đám cưới được tổ chức không quá lớn, chỉ mời những người bạn thân thiết và vài họ hàng quan trọng. Lục Cảnh Nhiên và Lâm Gia Lâm được bắt làm phù dâu, phù rể, đi theo sau hai người rải cánh hoa.
Hứa Hướng Tiền dẫn bạn gái đến chúc mừng Lâm Bắc Thạch, Andrew Mond và Phương Diên Đình thân thiết bước vào, Đàm Kiệt vui vẻ đến dự, sau đó nhìn Lục Cảnh Văn và Lâm Bắc Thạch đứng cạnh nhau với vẻ mặt kinh ngạc đến mức rớt cả quai hàm.
Tuy nhiên, hơi tiếc là ông nội Lục và ba của Lục Cảnh Văn không đến dự. Tống Nhã Đồng thì đến từ rất sớm, còn dẫn theo con và chồng.
Sau khi tất cả mọi người vào chỗ, Lục Cảnh Văn lại đợi thêm mười phút, cuối cùng vẫn không thấy ai đến nữa, liền không đợi nữa, bảo người dẫn chương trình tuyên bố bắt đầu hôn lễ.
Hai người đều mặc lễ phục màu trắng, chỉ khác là Lâm Bắc Thạch mặc áo đuôi tôm.
Hôm đó Lục Cảnh Văn uống rất nhiều rượu.
Andrew Mond và Phương Diên Đình liên tục chúc mừng, cứ một câu chúc lại mời hai người uống một ly.
Lục Cảnh Văn không cho Lâm Bắc Thạch uống rượu, vì vậy từng ly rượu cứ thế rót vào bụng Lục Cảnh Văn.
Mặc dù tửu lượng của Lục Cảnh Văn tốt, nhưng vẫn bị chuốc say, cuối cùng phải để Lâm Bắc Thạch dìu về phòng.
Hai người loạng choạng vào phòng, rồi cùng nhau vào phòng tắm, ở trong đó nghịch ngợm hơn một tiếng đồng hồ.
Vui không?
Sau khi nghịch ngợm xong, hai người nằm trên giường, Lục Cảnh Văn quay đầu nhìn Lâm Bắc Thạch.
Vệt đỏ trên đuôi mắt Lâm Bắc Thạch vẫn chưa tan hết, cậu quay đầu nhìn Lục Cảnh Văn: Vui chứ.
Giọng nói tràn đầy hân hoan không thể kìm nén.
Cậu giơ bàn tay đã đeo nhẫn lên, dưới ánh đèn ấm áp, bề mặt chiếc nhẫn phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
Đó là một chiếc nhẫn trơn, bên trong khắc chữ viết tắt tên của hai người, trên tay Lục Cảnh Văn cũng đeo một chiếc tương tự.
Nhưng mà, Lâm Bắc Thạch buông tay, tiến sát lại gần Lục Cảnh Văn,
"em vẫn luôn muốn hỏi anh, nhưng chưa có cơ hội."
Lục Cảnh Văn nghe vậy liền nhìn Lâm Bắc Thạch, chạm vào đôi mắt xám sáng long lanh của cậu.
"Sao anh lại nhất quyết muốn tổ chức đám cưới vào kỳ nghỉ hè?"
Lục Cảnh Văn tỏ ra vô cùng kiên quyết về việc này, và phản đối mạnh mẽ việc trì hoãn, trước đó ông nội Lục muốn hai người đừng vội, đợi Lâm Bắc Thạch tốt nghiệp đại học rồi hãy làm đám cưới, nhưng đã bị Lục Cảnh Văn thẳng thừng từ chối.
"Không có gì, chỉ là anh muốn nhanh chóng có được danh phận với em." Lục Cảnh Văn đưa tay xoa đầu Lâm Bắc Thạch, mái tóc dài mượt mà quấn lấy ngón tay anh.
Đợi em lên đại học, giọng Lục Cảnh Văn hơi khàn,
"chắc chắn sẽ có rất nhiều người theo đuổi, em có thể giơ tay lên và nói với họ rằng em đã kết hôn rồi."
"Nhiều người theo đuổi?"
Lâm Bắc Thạch ngẩn người ra một lúc,
"Chắc... không đến mức đó chứ?"
Lúc đó, Lâm Bắc Thạch không ngờ rằng Lục Cảnh Văn một câu thành sấm*.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!