Chương 38: Duỗi chân ra

Chủ nhật, Lục Cảnh Văn không có nhà.

Buổi chiều, Lâm Bắc Thạch ở nhà học bù. Lục Cảnh Văn đã thuê cho cậu bốn gia sư, lần lượt phụ đạo Toán, Lý, Hóa và Anh

- những môn học mà Lâm Bắc Thạch còn yếu.

Chiều nay là buổi học Toán.

Làm xong một đề, Lâm Bắc Thạch hồi hộp ngồi đối diện gia sư, chờ thầy chấm bài.

Gia sư là giáo viên cấp cao của trường Nhị Trung Dung Thành. Chấm xong, thầy khen Lâm Bắc Thạch tiến bộ rất nhiều.

"112 điểm, cao hơn lần trước 13 điểm," thầy chỉ vào số điểm, nói,

"Những điểm cơ bản em đều nắm được rồi, phải tiếp tục giữ vững, nền tảng vững chắc mới có thể tiếp tục chinh phục những bài toán khó."

Buổi học kéo dài ba tiếng, từ hai giờ chiều đến năm giờ.

Thầy vừa đi chưa được hai mươi phút thì cửa mở.

Lục Cảnh Văn xách theo mấy túi giấy bước vào.

Lâm Bắc Thạch vừa quay đầu lại thì Lục Cảnh Văn đã đưa túi giấy cho cậu: Thử xem.

"Có ba bộ, xem bộ nào em thích thì mặc bộ đó."

Lâm Bắc Thạch liếc mắt nhìn, nhận ra bên trong là ba bộ vest và ba đôi giày. Cậu ngẩn người, rồi mới nhớ ra tối nay phải đi dự tiệc từ thiện cùng Lục Cảnh Văn.

Làm bài tập Toán nhiều quá, đầu óc Lâm Bắc Thạch như bị đình trệ, quên mất chuyện này.

Tiệc từ thiện là một sự kiện trang trọng, đương nhiên phải mặc vest.

Cậu vội vàng nhận lấy túi giấy:

"Vậy... vậy em đi thử."

Lâm Bắc Thạch cầm túi vest vào phòng.

Cậu lần lượt lấy vest ra. Ba bộ đều khác nhau. Lâm Bắc Thạch không hiểu biết nhiều về những thứ này, chỉ miễn cưỡng nhận ra một bộ là áo đuôi tôm. Hai bộ còn lại, một bộ màu xanh đen một hàng cúc, một bộ màu đen hai hàng cúc.

Lấy vest ra, cậu thấy trong một túi còn có thứ khác, vội vàng lấy ra.

Nhìn kỹ một lúc, Lâm Bắc Thạch phân biệt được hai chiếc khuy măng sét, hai kẹp áo sơ mi và một dây đeo quần.

Lâm Bắc Thạch so sánh ba bộ vest, cuối cùng chọn bộ vest xanh đen một hàng cúc an toàn nhất.

Cậu cởi quần áo của mình ra, lấy chiếc áo sơ mi trắng mặc vào trước, cài cúc đến tận cổ. Sau đó, cậu cầm khuy măng sét, chuẩn bị đeo vào.

Nhưng một mình đeo không tiện, Lâm Bắc Thạch lại không quen với những thứ này, loay hoay mãi mà không xong, chỉ cảm thấy thứ này còn khó hơn cả đôi giày cao gót buộc dây mà cậu từng đi.

Cậu tháo khuy măng sét chưa đeo xong ra, lại không dám để lung tung sợ khó tìm, bèn quấn nó hai vòng quanh cổ tay, cầm điện thoại lên tìm kiếm trên mạng cách đeo khuy măng sét nhanh chóng.

Lúc này, có tiếng gõ cửa nhẹ.

Lâm Bắc Thạch giật mình, theo bản năng nói Mời vào.

Cửa cạch một tiếng mở ra. Lâm Bắc Thạch bỗng nhận ra mình chỉ mặc mỗi quần lót, tay run lên, vô tình chạm vào màn hình điện thoại, lập tức có tiếng phát ra.

"Khuy măng sét và vòng da bên trong áo sơ mi có tác dụng cố định và trang trí, tiếp theo, chúng tôi sẽ hướng dẫn các bạn cách đeo khuy măng sét đúng cách..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!