Chương 8: (Vô Đề)

Đến khi nhận ra người trước mặt là cô gái anh ta luôn thương nhớ, ánh mắt mới sáng lên vui sướng.

Nhưng khi ôm lấy Kỷ Điềm Điềm, anh ta lại theo bản năng bịt mũi.

"Điềm... Điềm Điềm, người em có mùi gì... vậy..."

Nghe thấy thế, Kỷ Điềm Điềm càng khóc nức nở hơn.

Nước mũi nước mắt dính đầy mặt.

Anh Đoàn...

Cuối cùng, Kỷ Điềm Điềm được Đoàn Tử Ngọc đưa tới khách sạn gần đó.

Khi Kỷ Điềm Điềm tắm rửa sạch sẽ, mặc đồ ngủ mỏng manh bước ra khỏi phòng tắm,

Cả hai đồng thời đỏ mặt.

Kỷ Điềm Điềm tựa vào vai anh ta, bắt đầu kể lể bao năm qua mình đã phải chịu đựng ra sao.

Dưới sự tô vẽ khéo léo của Kỷ Điềm Điềm, cô ta trở nên trong sáng đáng thương.

Rõ ràng là Giang Văn Cảnh tự gây thương tích, cuối cùng lại đổ hết trách nhiệm lên đầu cô ta.

Đoàn Tử Ngọc nhìn cô ta, ánh mắt cũng dần dần trở nên yêu thương.

Ngay khi môi hai người sắp chạm vào nhau, thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.

Đoàn Tử Ngọc bực bội bước ra mở cửa.

Cửa vừa mở, đón chào anh ta chính là cú đ.ấ. m sắt của Bạch Yến Lang.

Hai người nhanh chóng lao vào đánh nhau.

Khi Bạch Yến Lang nhìn thấy chiếc áo choàng tắm trên người Kỷ Điềm Điềm, anh ta xông tới tát cho cô ta một cái thật mạnh.

Đĩ điếm!

Thân hình mảnh khảnh của Đoàn Tử Ngọc hoàn toàn không phải đối thủ của Bạch Yến Lang.

Đúng lúc hỗn chiến đang diễn ra, Giang Văn Cảnh ngồi xe lăn điện cũng góp mặt.

Nhưng rất nhanh, anh ta trở thành kẻ bị cả hội đánh hội đồng.

Tôi đứng bên ngoài nhìn trận chiến hỗn loạn đó, bèn rút điện thoại gọi cảnh sát.

"Alô, 110 phải không? Tôi muốn báo án, ở đây có người tụ tập ẩu đả."

16

Bạch Yến Lang lại vào đồn cảnh sát một lần nữa.

Kỷ Điềm Điềm khóc như hoa lê dưới mưa, kể với cảnh sát về những ngày tháng bị giam giữ trái pháp luật.

Giang Văn Cảnh và Bạch Yến Lang bị tạm giữ.

Vài ngày sau, Đoàn Tử Ngọc lại xuất hiện trước mặt tôi.

Anh ta hít sâu một hơi, cố gắng ra vẻ nhún nhường mà nhìn tôi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!