Chương 6: (Vô Đề)

"Nhược Tuyết, cậu nhất định đừng mềm lòng, thương xót đàn ông là khổ cả đời đó."

Tôi hoàn toàn tán thành câu này của Triệu Mạt Nhi.

Đang trò chuyện thì bên phòng bên cạnh vang lên một tràng cười lớn.

Người cười to nhất có giọng rất quen, chính là một trong những người bạn của Giang Văn Cảnh.

Trong nguyên tác, bạn bè của Giang Văn Cảnh luôn đầy ác cảm với tôi.

Bởi vì trong lòng họ, chị dâu lý tưởng nhất chính là Kỷ Điềm Điềm.

Mỗi lần tụ họp, họ đều tìm đủ cách để sỉ nhục tôi.

"Không ngờ đại tiểu thư nhà họ Lâm năm xưa cao cao tại thượng mà giờ lại thành tàn phế."

"Không biết tàn phế rồi thì Lâm Nhược Tuyết trên giường sẽ thế nào nhỉ?"

"Nghĩ thôi cũng thấy ghê tởm, lỡ đang làm lại tè dầm thì sao?"

Những lúc như thế, Giang Văn Cảnh chỉ biết giả câm,

Dùng rượu để thương nhớ bạch nguyệt quang Kỷ Điềm Điềm của anh ta.

Về nhà rồi, anh ta còn ôm ảnh chụp chung với Kỷ Điềm Điềm mà ngủ.

Giờ đây, người bị tàn phế là Giang Văn Cảnh.

Kẻ bị giẫm đạp, nhục nhã, chôn xuống bùn cũng là anh ta.

Triệu Mạt Nhi cũng nhận ra người bên cạnh,

Cô ấy kéo tôi cùng dán tai vào tường nghe lén.

Tôi vừa nghe cuộc trò chuyện bên kia, lại kết hợp với dòng bình luận, tôi thấy được những gì Giang Văn Cảnh đang phải chịu.

Lũ bạn xấu của anh ta vừa huýt sáo, vừa buông lời nhục mạ anh ta.

"Cậu Giang à, cậu có từng nghĩ sẽ có ngày mình thê thảm đến vậy không?"

"Không ngờ thiếu gia cao cao tại thượng năm nào, giờ lại như chó nằm dưới chân chúng tôi để mặc người khác giẫm đạp."

"Cậu Giang, cậu đừng trách bọn tôi, ai bảo đứa em cùng mẹ khác ba của cậu ra giá quá cao chứ."

Vừa nói, một tên trong số đó liền dốc luôn chai bia lên đầu Giang Văn Cảnh.

Tiếng gào giận dữ của anh ta vang lên trong tiếng cười nhạo của cả đám.

Triệu Mạt Nhi nhìn tôi đầy lo lắng, sợ tôi lại phát bệnh yêu đương mà xông ra ngoài.

Trước mắt tôi, bình luận vẫn đang hối thúc:

[Nữ phụ mau lên đi, nam chính giờ đang cần cô cứu rỗi!]

[Giang Văn Cảnh thảm quá rồi, mất đôi chân, mất tư cách thừa kế, mất cả tình yêu, giờ còn bị bạn bè làm nhục.]

[Nam chính quả thực là hình mẫu của mỹ cường thảm, nữ phụ chỉ cần cô bây giờ xông lên, tôi sẽ phong cô làm nữ chính của truyện cứu rỗi.] 

Đúng lúc tôi bị bình luận làm phiền muốn phát điên, một dòng bình luận đỏ rực đậm nét lướt ngang qua trước mắt:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!