Chạng vạng tối, thời điểm tan học.
Trải qua một ngày tuyển chọn, các lớp cũng đã sơ bộ xác định được nhân tuyển, nhưng chẳng liên quan gì tới Phương Duyên và Eevee...!
Trên đường về nhà, Phương Duyên ôn tồn giải thích với Eevee:
"Thầy Lý nói động tác kia phải dùng thêm chút lực, như vậy mới có thể kích thích năng lượng tuần hoàn, chẳng qua ta còn hơi bỡ ngỡ, canh lực không chuẩn, thu phóng chưa được tự nhiên thôi. Em cứ yên tâm, lại làm thêm mấy lần, ta tuyệt đối có thể canh chuẩn lực."
Eevee trừng mắt.
Lại làm thêm mấy lần...! Vậy nó còn có mạng mà hưởng thụ sao?
Thế nhưng...! Sau khi trải nghiệm massage, Eevee vẫn tương đối xoắn xuýt.
Một mặt là hi vọng mỗi ngày đều có thể hưởng thụ massage như thế, mặt khác nó lại thật sự có chút bận tâm với vị tân thủ Phương Duyên này.
I vy... Eevee buồn bực kêu lên một tiếng.....!
Trong nhà.
Phương Duyên như thường lệ mắt nhìn tiến độ bản thảo luận văn...! Ừm, rất tốt, rất chậm.
Bây giờ còn chưa có một chút xíu tin tức.
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía Eevee đã nằm úp sấp lên giường, Đối với Eevee mà nói, khoảng thời gian mỗi khi trời tối này, là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của nó.
Chỉ cần thư thả nằm lỳ trên giường, uống sữa bò, chơi điện thoại di động là ok, hoàn toàn không cần để ý tới mấy chuyện huấn luyện phiền phức.
"Thật là làm cho Magnemite hâm mộ..."
Ủa?
Phương Duyên sửng sốt một chút, vừa rồi có phải là mình vừa nói Magnemite hay không.
Tại sao lại là Magnemite hâm mộ, chứ không phải là Người hâm mộ nhỉ?!
Ánh mắt Phương Duyên liếc về cửa phòng, thì mới phát hiện cửa phòng không khóa chặt, mà ở chỗ khe cửa kia, Magnemite đang vụng trộm nhìn vào bên trong, ánh mắt đặt trên người Eevee, nhìn rất lâu mà chưa dời đi.
Magnemite?
Phương Duyên gọi một tiếng.
Sau một giây, Magnemite chỗ khe cửa kia lập tức biến mất không thấy đâu, chật vật chạy trở về chỗ mình sạc pin, thành thành thật thật ngồi ở đó.
Phương Duyên nghi hoặc đứng lên, mở cửa phòng, nhìn về phía cha mình đang ngồi trong phòng khách xem ti vi.
Cha ơi — —
"Hả?! Sao vậy, là tiếng lớn quá sao, để ta chỉnh nhỏ một chút." Phương phụ lúng túng nói.
Không phải. Phương Duyên lắc đầu, vì để không quấy rầy hắn học tập, Phương phụ khi xem ti vi đều để âm lượng gần như là yên lặng, làm sao có thể còn có thể ra tiếng.
Ầy... Phương Duyên quay đầu, phát hiện Magnemite đang khẩn trương nhìn hắn, dường như là lo lắng vừa rồi chuyện mình nhìn lén bị phát hiện.
"Con nói này nè, cha đã muốn nuôi Magnemite, thì tốt xấu gì cũng phải chơi với nó nha, cha nhìn xem nó lủi thủi một mình tội chưa kìa."
Phương Duyên bất đắc dĩ nói, vừa rồi nhìn lén Eevee chắc chắn là Magnemite không sai!
Về phần nguyên nhân...! Phương Duyên đoán hơn phân nửa là do buồn chán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!