Chương 9: (Vô Đề)

17.

Trước mắt, hắn thích trẫm chỗ nào cũng không quan trọng.

Quan trọng là, trẫm cứ kéo dài thời gian mãi có thể sẽ đứt mất.

Trông tình hình của Tạ gia hiện tại, có vẻ như hoặc là trẫm phải sinh con với Hoàng Hậu, ổn định Tạ gia, hoặc trẫm phải nhanh chóng thu hồi bình quyền của Tạ gia sau khi xử lý xong nếu không khả năng Tạ gia tạo phản lên đến tám mươi phần trăm.

Nhưng hai lựa chọn này với trẫm đều rất khó khăn.

Con cái vốn là chuyện không thể muốn sinh là sinh, trẫm không thích. Mà quyền thế của Tạ gia không phải muốn thu hồi là thu hồi ngay được, trẫm cũng phải cân nhắc tới sự an ổn của biên cảnh phía nam nữa.

Khi trẫm đang suy nghĩ cả nửa tháng rồi vẫn chưa ra kế sách gì ổn thì lại tới sinh nhật của trẫm.

Thế là trẫm dứt khoát xuất cung ra ngoại ô.

Mộ của Lâm Thủy Hàn ở núi Quân ngoại thành.

Trước kia mỗi lần trẫm tới đây đều không cảm thấy gì nhưng lần này trẫm vừa rời cung, mí mắt đã giật liên tục. Trong lòng trẫm thấy lộp bộp, đừng bảo Tạ gia tính đánh đòn phủ đầu đấy nhá.

Sự thật chứng minh rằng, dự cảm của trẫm không hề sai.

Trẫm vừa vào tới núi Quân, mới tới trước hành cung ở sườn núi đã cảm giác tình hình có gì đó không ổn.

Núi Quân bình thường chim hót hoa nở, hôm nay lại không nhìn thấy một con chim nào, đừng nói tới chim bay, ngay cả thú chạy cũng không thấy.

Đây là khung cảnh của một ngọn núi có hổ.

Mà hôm nay trẫm chỉ dẫn theo có mấy trăm tử sĩ.

Trẫm đang định quay đầu thì có tiếng vó ngựa từ xa văng vẳng tới.

Trẫm: !

Xong con bê, chắc hôm nay trẫm đi chân lạnh toát rồi.

Quay đầu lại, quả nhiên, dưới núi, cách đó không xa, Tạ Thù Kỳ mặc một bộ giáo bạc, đầu đội mũ trụ, tay cầm trường thương.

Binh sĩ thủ vệ núi Quân không địch lại được quân y đưa từ Tây Nam về, chỉ trụ được một lát rồi trực tiếp buông vũ khí đầu hàng.

Trẫm vẫn còn suy nghĩ hão huyền, cảm thấy vẫn còn nói được chút đạo lý với hắn, đứng từ phía xa gọi y:

"Tạ ái khanh, có gì từ từ nói."

Nhưng rõ ràng y không định từ từ nói chuyện với trẫm mà thẳng thắn trần thuật tội trạng của trẫm.

Từ chuyện trẫm không để ý tới sự sống c.h.ế. t của bách tính biên cảnh phía nam cho khăng khăng muốn chinh phạt phương nam, cho tới chuyện trẫm phê chuẩn đơn xin từ chức của Tả tướng, rồi còn nói tới cả chuyện trẫm sát hại hai thân tín của Tạ gia.

Cuối cùng y tổng kết lại:

Trẫm hoành hành ngang ngược, làm hại muôn dân, không xứng làm Vua.

Trẫm: ...

Trẫm hỏi:

"Vậy ngươi cảm thấy ai mới xứng ngồi lên Hoàng vị này?"

Phía sau y là nhị đệ béo tới bẹo hình bẹo dạng của trẫm ló cái đầu bự của nó ra:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!