Chương 8: (Vô Đề)

14.

Rốt cuộc trẫm yêu Lâm Thủy Hàn chỗ nào?

Để trẫm ngẫm lại.

Ngày nhỏ, trẫm lớn lên cùng Lâm Thủy Hàn. 

Năm ấy hoàng gia gia trầm mê nữ sắc, tin tưởng gian thần mù quáng, tới chính phụ hoàng cũng như đang đi trên băng bỏng, hoàn toàn không để ý được tới trẫm.

Thế là năm trẫm mười hai tuổi, phụ hoàng ném trẫm tới phủ Tướng quân. Theo như lời ổng nói thì là, nhỡ đâu ổng chết, trẫm còn có đường chạy, ngày sau quay lại báo thù cho ổng.

Nhưng Lâm Soái cũng bận bịu nhiều việc, Lâm đại ca c.h.ế. t yểu. Thế là , trẫm trở thành đàn em của Lâm Thủy Hàn.

Muốn làm đàn em của Lâm Thủy Hàn thì phải có tâm lý vững vàng, nếu không, không thể ở cùng với hắn nổi một khắc.

Chuyện nhỏ thì là hắn chẳng thích để ý tới ai, trẫm mến mộ kẻ mạnh, trước năm mười hai tuổi, làm thế nào hắn cũng không để ý tới trẫm nhưng lúc nào trẫm cũng la l.i.ế. m ở cùng hắn.

Vấn đề lớn nhất của hắn là ngươi sẽ không bao giờ biết được một khắc sau khi hắn ra ngoài một chuyến sẽ mang niềm bất ngờ gì về cho ngươi.

Sau khi trẫm bị phụ hoàng ném tới phủ Tướng quân, ở cùng một viện với hắn, có lần nửa đêm tỉnh giấc, trẫm thấy hắn uống rượu trên nóc nhà một mình.

Trẫm còn nhỏ tuổi, không biết gì, trẫm muốn hỏi hắn đang phiền lòng chuyện gì.

Thế là, trẫm trèo thang dây lên nóc nhà, ngồi bên cạnh hắn hỏi:

"Nhị ca, huynh đang buồn à?"

Tức thì hắn dùng vạt áo dài che đi đồ vật bên cạnh, liếc trẫm rồi khuyên:

"Tiểu điện hạ, về ngủ đi."

Trẫm không nghe hắn khuyên, nhất định muốn lảm nhảm với hắn, trẫm còn định kéo tay áo hắn hỏi:

"Huynh giấu cái gì? Cho ta xem với."

Thế là, trong lúc lôi lôi kéo kéo, trẫm trông thấy một cái đầu người lăn từ nóc nhà xuống.

Trẫm: !

Hồn phách của trẫm cũng lăn xuống theo.

Trẫm biết, khi ấy Lương đô rất loạn lạc, các đảng phái c.h.é. m g.i.ế. c lẫn nhau trong tối, thường thăm hỏi nhau bằng cách tặng nhau đầu người nhưng ta thật sự không ngờ lại loạn tới mức đầu người bay đầy trời rồi.

Lâm Thủy Hàn thấy trẫm sợ, hắn che mắt trẫm, bất đắc dĩ nói:

"Đệ nói xem, đệ cứ ngủ ngon không biết gì là được, chạy lên đây tự dọa mình làm gì?"

Trẫm: ...

Trẫm mơ thấy ác mộng suốt nửa tháng trời, sau đó thi thoảng vẫn mơ thấy ác mộng, hắn ngủ cùng trẫm cả một tháng, cũng thấy phiền các tật nằm mơ thấy ác mộng này của trẫm.

Thế là, hắn dứt khoát lấy độc trị độc, ban ngày đưa trẫm đi học ở chỗ Tả Tướng xong đưa về là dạy trẫm cưỡi ngựa b.ắ. n cung, tới đêm thì dẫn trẫm đi g.i.ế. c người cùng.

Trẫm: ?!

Đây là chuyện người bình thường nên làm à!

Tới cả Tả Tướng cũng nhìn hắn đầy ẩn ý, còn mắng hắn, bảo hắn đừng dẫn theo trẫm lông nhông tới nửa đêm nữa, ảnh hưởng tới việc học.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!