Chương 7: (Vô Đề)

13. 

Càng khiến trẫm trở tay không kịp hơn chính là, ba ngày sau, trẫm gọi Tạ Thù Kỳ vào cung lần nữa, mặc quần thần áp lực, trẫm thương nghị kế hoạch cùng thời gian chuẩn xác tiến đánh Nam Tề.

Trên đường trở về, y gặp sự cố, bị ám sát, trúng ba đao.

Mà người ám sát y chính là Ngự Lâm quân của trẫm, lại còn là người trước kia dưới trướng Lâm Thủy Hàn.

Một Ngự Lâm quân ám sát thất bại, trên đường chạy trốn bị Hình bộ tóm gọn mà lời khai cũng rất rõ ràng.

… Tạ Thù Kỳ không nghe lệnh của trẫm, không giúp trẫm tiến đánh Nam Tề, khiến trẫm bất mãn. Vì thế, trẫm muốn âm thầm trừ khử y.

Ừm, đúng là hôm nay Tạ Thù Kỳ có tranh chấp vài câu với trẫm vì kế hoạch này, y cũng cảm thấy trước mắt không nên phát động chiến tranh vào lúc cạn kiệt binh lực như này. Y còn nói mặc dù mấy năm gần đây Đại Lương an ổn nhưng quả thực chẳng thể coi là đủ.

Nếu giờ chinh chiến, quốc khố chẳng đáng là bao.

Hình bộ không dám rêu rao chuyện này ra mà đêm khuya mới vào cung dựng trẫm đang ngủ dậy, thật thà khai ra.

Ngày hôm sau, điện Kim Loan lại lần nữa như vỡ tổ.

Nước bọt của quần thần phun vào mặt trẫm, họ yêu cầu trẫm điều tra việc này rõ ràng.

"Dưới chân thiên tử, chốn kinh kỳ trọng địa, lại có người dám ám sát trọng thần triều đình, vương pháp ở đâu?"

"Hôm nay là đại thần, có phải ngày mai sẽ đến bệ hạ hay không?"

"Nhất định phải nghiêm trị!"

...

Đối với chuyện này, trẫm chỉ muốn nói, đừng có rủa trẫm linh tinh, trẫm còn đại nghiệp chưa thành, tạm thời chưa muốn trở thành tiên Đế lắm đâu.

Đám đại thần nhất quyết không chịu tha cho trẫm, dù trẫm đã tỏ thái độ rất kiên định trên điện Kim Loan rằng trẫm chắc chắn sẽ cho điều tra rõ ràng.

Vì để chứng minh sự trong sạch, trẫm còn cho Thống lĩnh Ngự Lâm quân rút lui để Hình bộ yên tâm điều tra, nhất định phải tróc nã toàn bộ thích khách trốn thoát về quy án.

Kết quả, vừa hạ triều, bọn họ tiếp tục dùng tấu chương oanh tạc trẫm.

Mười ngày liên tiếp!

Trẫm nhìn tấu chương như hoa tuyết rơi mà đầu óc quay cuồng.

Trẫm phiền, lúc trước đáng ra trẫm không nên nhàn nhã ngắm hoa, không nên cười trên nỗi đau của phụ hoàng khi ổng phê tấu chương.

Lúc trẫm đang nghĩ biết vậy chẳng làm thì trong cung bắt đầu xuất hiện lời đồn thất thiệt, rằng Hình bộ đã điều tra mười ngày mà vẫn chưa có kết quả, hẳn là do trẫm âm thầm tỏ ý, là trẫm muốn g.i.ế. c Tạ Thù Kỳ.

Kết hợp với lần trước trẫm giữ Tạ Thù Kỳ ở Lương dô, đám đại thần đều hoài nghi trẫm muốn thủ tiêu y.

Tin đồn truyền đi có lý có căn cứ.

Lại thêm không biết tên cung nữ thái giám nào lắm mồm, còn nói ra ngoài cả chuyện Hình bộ từng đến tìm trẫm vào đêm khuya, đến Sử quan cũng nhìn trẫm như một tên hôn quân, chỉ hận không thể đóng cái dấu hôn quân lên người trẫm.

Trẫm: ...

Trẫm muốn rời cung bỏ trốn.

Chân trước vừa ra khỏi thư phòng, Hoàng Hậu đã quỳ trước mặt trẫm, hóc như hoa lê ướt mưa, khóc rằng trẫm hãy bắt cho bằng được hung thủ đứng sau cho huynh trưởng của nàng. Đi mấy bước nữa, lại tới Tạ Soái quỳ trước mặt trẫm, cùng một yêu cầu như vậy.

Trẫm ngửa mặt lên trời thở dài:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!