Chương 2: (Vô Đề)

3.

Mười bảy năm đi qua, lần tiếp theo trẫm nhìn thấy Tạ Thù Kỳ, y đã không còn là thiếu niên nhỏ con nữa rồi.

Năm tháng như con d.a. o mổ heo, đến cả một mỹ nam như trẫm cũng mang gương mặt khắc khổ, mắt trũng sâu, giờ chỉ thêm quả đầu hói nữa là đủ bộ nhận diện của một người đàn ông trung niên dầu mỡ.

Năm nay y đã hai mươi chín tuổi rồi, mà lại trông như thiếu niên mười tám, mũi ra mũi, mắt ra mắt, trông vẫn nét như trước, đến một tí nếp nhăn cũng không có.

Quá đáng thật đấy!

Huyết áp của trẫm suýt nữa lên phá trần tới, muốn đánh y một trận tại chỗ rồi.

Thế là trẫm nhận lấy d.a. o của y, dự định giúp y hủy dung cái đã.

Trẫm đã nghĩ kỹ lý do rồi, là đưa vũ khí nguy hiểm cho bệ hạ!

Kết quả, hắn lại quỳ trước trẫm, lo lắng nói:

"Bệ hạ, đại quân Nam Tề áp sát biên cảnh."

Trẫm: ?

Thời gian ấy, trẫm bị Hoàng Hậu tẩy não, cười tà một tiếng, nói một câu ngấy gớm ói:

"Tạ ái khanh, khanh muốn thu hút sự chú ý của trẫm, cũng không nên học người ta dùng phương thức trong"Phóng hỏa hí chư hầu*chứ.

* Phóng hỏa hí chư hầu: chỉ sự kiện những năm cuối Tây Chu, Chu U vương vì muốn Bao Tự cười nên châm lửa đài phóng hỏa trêu chư hầu.

Y: ...   

Y muốn nói lại thôi một hồi, nhưng vẫn không nhịn được:

"Bệ hạ, trước hãy cất não yêu đương đi ạ, Nam Tề đánh tới nơi thật, mười lăm vạn đại quân đã ép tới biên cảnh phía nam rồi."

Trẫm: !

Trẫm nhớ lại, Nam Tề là đám khôn lỏi, mỗi lần Đại Lương đến nhiệm kỳ đổi đế vương, bọn họ đều thừa cơ triều chính bất ổn để sơ múi một bận, liều c.h.ế. t một lần.

Trẫm cùng vừa phát hiện ra, Tạ Thù Kỳ không phải đang đưa d.a. o cho trẫm mà vì y đang quỳ nên trẫm vừa vặn mò trúng thanh đao bên hông y.

Dù thuở thiếu thời, y nói lời ngông cuồng, nhưng mấy năm gần đây y cũng đang dần thay thế vị trí của Lâm Thủy Hàn thật.

Hai mươi vạn hùng binh ở biên cảnh phương nam đang nằm trong tay cha y, những năm này y chinh chiến thay cha, trở thành Thiếu soái Tạ gia. Là người trấn thủ một phương, y hữu dũng hữu mưu, tỉnh táo quyết đoán.

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

Không giống trẫm, giờ hay tin bèn hô lên:

"Phụ hoàng, người mau về đi, một mình trẫm gánh không nổi đâu!"

Khóe miệng Tạ Thù Kỳ giật một cái: Bệ hạ…

Trẫm hô xong mới đột nhiên nhớ ra, phụ hoàng dẫn mẫu hậu xuôi nam nghỉ dưỡng rồi. Thế là trẫm đành miễn cưỡng bình tĩnh lại, áng áng thanh đao trong tay, im lặng giây lát rồi nói:

"Việc đã đến nước này, thôi thì đốn cây trước đi."

Tạ Thù Kỳ: ...

Tạ Thù Kỳ mang cấp báo tới, xong lại khiêng cây giúp trẫm đi về.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!