Chương 75: Kế hoạch Yên giấc ngàn thu (Kết thúc)

Ngay lúc chứng bệnh keo kiệt của Hạ Mê đang phát tác, trước mắt cô xuất hiện một dòng chữ.

"Khiên": [Đừng tiếc tiền nữa, Phó Giám đốc Tiêu nói sẽ thanh toán cho cô.]

Hạ Mê lập tức tươi cười rạng rỡ, mở miệng nói: "Chị Khiên, chị vẫn có thể thấy được tình hình của tôi sao?"

"Khiên": [Từ lúc cô vào thang máy tôi đã không thấy rõ, nhưng vừa rồi đột nhiên thấy cô đang tiếc rẻ sờ điện thoại. Tôi nghĩ có lẽ là do cô muốn cho tôi thấy rõ, nên tôi mới có thể thấy được chuyện xảy ra ở đây, là cô đang cầu cứu.]

Hạ Mê nói: "Giúp tôi nhắn với Phó Giám đốc vĩ đại rằng tôi yêu ông ấy."

"Khiên": [Ông ấy bảo cô cứ gọi ông ấy là lão Tiêu, ông ấy không gánh nổi tình yêu của cô đâu, sợ lại bị "Ong đực" ăn trộm xe.]

Thật ra Hạ Mê cũng không yêu Tiêu Hành Kiện, cô chỉ yêu cái khí thế nói thanh toán là thanh toán của lão Tiêu!

Có được lời hứa của lão Tiêu, Hạ Mê không chút do dự ném chiếc điện thoại gập 3 đắt tiền vào tinh thể lục giác, sợ gì chứ, của cũ không đi thì của mới không đến.

Ném điện thoại vào rồi, nhưng bên trong tinh thể không có phản ứng gì.

Hạ Mê đi vòng quanh tinh thể mấy vòng, nhận ra "Tổ ong" không liên quan gì đến điện thoại.

Nghĩ lại cũng phải, trò chơi đã chuyển từ máy tính sang điện thoại cũ rồi lại chuyển sang điện thoại mới, điện thoại có thể thay tùy ý, nhưng "Tổ ong" không đi theo điện thoại.

"Tổ ong" là năng lực của cô, vậy chẳng phải "Tổ ong" quay về nghĩa là bản thân cô phải nằm vào tinh thể sao?

Vừa hay trong cơ thể cô còn có "Ong chúa", cô nằm vào đó, "Tổ ong" và "Ong chúa" đều quay về, mọi việc yên ổn, cô và "Ong chúa" cùng yên giấc ngàn thu, thật là "hoàn hảo"!

Không được, cô còn phải về cưới Tiểu Liêu, làm lãnh đạo, đi đến đỉnh cao của cuộc đời mà.

Ban đầu Hạ Mê định giơ tay lấy lại điện thoại, nhưng nghĩ đến điều này nên cũng không dám thò tay vào nữa, nhỡ bị kẹt trong đó thì sao?

Cách tốt nhất là tách "Tổ ong" và "Ong chúa" ra khỏi cơ thể cô cùng một lúc, đưa vào tinh thể, nhưng Hạ Mê hoàn toàn không biết phải làm thế nào.

Tuy nhiên Hạ Mê không hề hoảng loạn, trong trò chơi góc nhìn của Liêu Thiên Hoa thấy Hạ Mê phong ấn thành công "Ong chúa", điều đó chứng tỏ chắc chắn có cách.

Với trí tuệ của cô, dù thế nào cũng có thể nghĩ ra cách trong thời gian giới hạn.

Sự tự tin mạnh mẽ khiến Hạ Mê bình tĩnh lại, cũng giúp cô có thể giữ vững cảm xúc trong tình huống này, vẫn kiên định kìm nén ý thức của "Ong chúa".

Cô nhìn chằm chằm vào ký hiệu "8" trên tinh thể, chợt nghĩ rằng, có lẽ cô có thể thông qua ký hiệu bí ẩn này để giao tiếp với khối tinh thể, giao tiếp với năng lực của mình, cũng như giao tiếp với tương lai.

Hạ Mê giơ tay, vẽ ký hiệu "8" trong không trung, cô không biết ngang hay dọc mới hiệu quả, nên vẽ dọc vài lần, rồi lại vẽ ngang vài lần.

Như thể đã nhập đúng mật khẩu, cảnh tượng trước mắt Hạ Mê thay đổi, cô như bước vào một thế giới ý thức huyền bí.

Trước mặt cô xuất hiện vô số đường ý thức, có của con người, cũng có của "Đục".

Những đường ý thức này không ngừng phân nhánh, hòa quyện vào nhau, đan xen tạo thành vô số con đường, vô số kết cục.

Dưới chân Hạ Mê xuất hiện một con đường, con đường này không thẳng tắp, nó có vô số ngã rẽ, mỗi ngã rẽ đều rộng bằng đường chính.

Hạ Mê quay người lại, nhìn con đường mình đã đi qua.

Cuối con đường là cô sau khi tốt nghiệp cấp ba, đang bàn bạc với bạn bè về chuyện đi du lịch.

Lúc đó các bạn đưa ra rất nhiều đề xuất, có Bắc Kinh, Hàng Châu, An Huy, Hải Nam, Vân Nam, Hong Kong, Ma Cao và vô số lựa chọn khác, mỗi lựa chọn đều tương ứng với một ngã rẽ.

Chính Hạ Mê đã quyết định đi Thái Lan, vì kỳ nghỉ hè trong nước đâu đâu cũng đắt, nước ngoài ngược lại có thể rẻ hơn một chút.

Quyết định này khiến Hạ Mê tiến gần hơn với "Ong chúa" một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!