Chương 6: Liêu Thiên Hoa

Những sợi tóc dựng đứng bao vây xung quanh Hạ Mê, chặn đứng đường lui của cô.

Trong tình huống có chuẩn bị, Hạ Mê có thể chống cự lại mái tóc của thợ cắt tóc, cảnh báo từ trò chơi "Chung cư Hani" đã cho cô sự tự tin, nhưng trong tình huống không chuẩn bị, mái tóc của thợ cắt tóc rõ ràng còn khó dây vào hơn cả người vô hình.

Điều phiền phức nhất là, hiện tại Hạ Mê đã không còn ở trong môi trường an toàn, đang ở giữa "Đục", chỉ cần chạm vào phần bị biến đổi, Hạ Mê cũng sẽ bắt đầu biến đổi.

Cô không thể để tóc chạm vào mình.

Hạ Mê nuốt nước bọt, cố gắng thương lượng với thợ cắt tóc: "Hiện tại em không có nguồn thu nhập, vay tiền không biết khi nào mới trả được. Chị cho em vay tiền, tuy hoàn thành KPI, nhưng mất 2000 tệ, chẳng phải là được không bù nổi mất sao?"

Những sợi tóc của thợ cắt tóc khựng lại, cô ấy nghiêng đầu, dùng chỉ số IQ không bình thường lắm suy nghĩ một lúc, rồi nói với vẻ buồn bã: "Vậy phải làm sao, không hoàn thành nhiệm vụ thì chị sẽ tiêu đời."

"Hôm nay mới 22, còn mấy ngày nữa mới hết tháng, không đến nỗi tiêu đời chứ?" Hạ Mê khuyên.

Nhưng dường như thợ cắt tóc không nghe lọt tai lời Hạ Mê nói, cứ liên tục lắc đầu: "Không được không được không được, hôm nay phải hoàn thành, kiểu gì cũng phải làm!"

Hạ Mê nghĩ đến thời hạn 24 giờ mà số lạ đã nói với cô, tại sao bắt buộc phải là 24 giờ?

Có phải vì từ khi "Đục" bao phủ toàn bộ khu vực, những người bị biến đổi trong khu vực chỉ còn 24 giờ?

Sau 24 giờ, những người này sẽ hoàn toàn mất đi nhân tính.

Có vẻ như điều này cũng giải thích được tại sao thợ cắt tóc bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ trong hôm nay, bởi vì đến 10 giờ tối nay, tất cả sẽ kết thúc.

Người mẹ muốn bảo vệ con trai, học sinh muốn trở thành người vô hình để thoát khỏi gánh nặng, người giao hàng muốn đổi xe điện, otaku muốn làm đại gia trong game, người môi giới muốn bán được nhà, thợ cắt tóc muốn chào mời đăng ký thẻ…

Mỗi người đều kiên trì với ước nguyện của mình, như thể những ước nguyện này là cách duy nhất để họ có thể giữ lại nhân tính.

Hạ Mê cho rằng đây là một điểm đột phá.

Vì vậy cô thành thật nói: "Thực ra, hiện giờ em đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật, sau khi thành công, em sẽ có biên chế. Lúc đó không chỉ bản thân em sẽ đăng ký thẻ ở chỗ chị, em còn sẽ kéo đồng nghiệp đến đăng ký nữa!"

Mắt thợ cắt tóc sáng lên, nói với vẻ mong đợi: "Cần bao lâu nữa em mới có thể có biên chế?"

"Trước khi kết thúc hôm nay, kiểu gì cũng sẽ có." Hạ Mê nói một cách kiên định.

Thợ cắt tóc nói: "Em đang thực hiện nhiệm vụ bí mật gì vậy, chị có thể giúp em không?"

Hạ Mê nhìn mái tóc của thợ cắt tóc đang lan đầy cả cầu thang, trong số những người cô gặp cho đến nay, thợ cắt tóc có sự biến hóa mạnh nhất, có một người giúp đỡ cũng không tệ.

Hạ Mê nói: "Em không thể nói cho chị nội dung nhiệm vụ bí mật, nhưng chị có thể hộ tống em lên sân thượng trước, sau đó phải làm gì, em sẽ tùy theo tình hình thực tế để nói cho chị."

Thợ cắt tóc nói: "Tốt quá, vậy chúng ta lên sân thượng ngay."

Cô ấy hào hứng chạy lên lầu, đi được hai bước đột nhiên quay đầu lại, nói với vẻ u ám: "Không phải… em… đang lừa chị… chứ?"

Vào lúc này, chỉ số IQ ít ỏi của thợ cắt tóc lại chiếm được ưu thế!

Hạ Mê vội nói: "Làm sao có chuyện đó được, em là sinh viên đại học mà, sao có thể lừa người được chứ?"

Cô cố gắng bày ra đôi mắt trong sáng và ngây thơ của mình với thợ cắt tóc.

Thợ cắt tóc gật đầu nói: "Đúng là phần lớn sinh viên đại học các em đều khá ngốc, cắt hỏng tóc cũng không dám cãi, mặt buồn rười rượi trả tiền. Trong thẻ còn số dư cũng không đòi hoàn tiền, chỉ âm thầm không đến nữa."

Hạ Mê: "…"

Sao đã biến thành quái vật rồi mà vẫn có thể sỉ nhục người khác vậy?

Thợ cắt tóc nói: "Có một số ít người sẽ đến gây sự, nhưng phần lớn đều rất ngoan ngoãn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!