Chương 17: “Tằm”

Tầng 9, thất thủ trong vòng 5 phút.

Chỉ thấy Hạ Mê đi đầu, bắt đầu phun sương từ trong hành lang, vài người bị đục hóa đang trên cầu thang cố leo lên tầng 10 đã hít phải sương mù trong lúc thở, Lưu Vân Hà cảm nhận rõ ràng họ đã tiếp xúc với nước, bèn nói ngay: "Đừng làm tôi bị thương."

Những người bị đục hóa lập tức trở nên im lặng.

Lưu Vân Hà hỏi: "Có nên để họ giúp chúng ta tấn công tầng 9 không?"

Hạ Mê lắc đầu nói: "Mục đích của chúng ta là xoa dịu quần chúng, làm sao có thể kích động quần chúng đánh nhau được? Cứ để họ đứng yên là được rồi."

Hạ Mê thành thạo cắt bỏ các bộ phận đục hóa trên người họ, sắp xếp họ trong hành lang.

Sau khi cô rời đi, người nhện và chồng của Lưu Vân Hà dẫn theo vài chục người bị đục hóa đến hành lang một cách có trật tự, áp dụng phương pháp người cũ dẫn dắt người mới, thu nạp những người bị đục hóa này.

Khi họ đến tầng 9, tầng 9 đã bị Hạ Mê khống chế.

Đi liên tiếp ba tầng, Hạ Mê hoàn toàn không thể mang nổi các bộ phận đục hóa đã thu thập được nữa, cô cũng không cần nhiều đạn dược như vậy.

Cô hỏi Liêu Thiên Hoa cách xử lý những bộ phận đục hóa này.

Liêu Thiên Hoa: [Những bộ phận đục hóa chưa dung hóa với vật phẩm đều thuộc về năng lượng không ổn định, chỉ có thể duy trì hình dạng trong phạm vi lãnh địa. Khi lãnh địa biến mất, các bộ phận đục hóa sẽ nhanh chóng phân hủy và biến mất, không gây hại cho môi trường.]

Hạ Mê hỏi: [Nếu tôi đặt chúng trong hành lang, liệu "Đục" có thể lợi dụng chúng không?]

Liêu Thiên Hoa: [Về lý thuyết thì không.]

Vậy nghĩa là có khả năng.

Hạ Mê nhìn ba gói lớn và bó tóc của chị Lị, cảm thấy hơi đau đầu, không biết làm sao để sắp xếp những thứ này.

Lúc này, "Khiên" nói với cô: [Có thể chế tạo chúng thành "Trập"]

Hạ Mê có trình độ văn học tốt, cô lập tức nghĩ đến "Kinh Trập"(*), đại diện cho côn trùng thức giấc vào mùa xuân sau mùa đông, cũng mô tả trạng thái vạn vật hồi sinh.

(*)Một tiết khí trong 24 tiết khí. 

"Trập" chỉ côn trùng ngủ đông hoặc ngủ say.

"Khiên": [Sau khi trở thành "Trập", chúng sẽ không thể bị lợi dụng, cô cũng không thể dùng chúng làm đạn dược bổ sung, chúng chỉ có thể yên lặng chờ đợi bị phân hủy.]

"Làm sao để chế tạo?" Hạ Mê hỏi.

"Khiên" viết: [Đây là việc chỉ có "Dung" mới có thể, phải có mặt tôi mới làm được. Có thể cô cũng là "Dung", tôi sẽ nói cho cô biết phương pháp, cô có thể thử xem.]

Hạ Mê nhìn chằm chằm vào cách làm mà "Khiên" viết, trong lòng không muốn thử lắm.

Nhưng nếu thành công thì sao?

Nhưng việc một đống năng lượng lớn như vậy bị vứt bỏ lung tung cũng không phải cách, điều này giống như vứt bừa một loạt súng đã lên nòng, thực sự quá nguy hiểm.

Hạ Mê buộc phải thử.

Cô làm theo chỉ dẫn của "Khiên", cởi găng tay, tháo mũ bảo hiểm, đặt tay vào gói đã được bọc kín.

"Khiên" viết như sau: [Nếu cô là "Dung", khi cô tiếp xúc trực tiếp với bộ phận đục hóa, sẽ cảm thấy đói, giống như khi người ta ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, sẽ kíc. h th. ích dạ dày nhộn nhạo vậy. Cô sẽ cảm nhận được rõ ràng rằng, cô có thể mở lỗ chân lông ra, hấp thụ những bộ phận đục hóa này, một khi cô hấp thụ những năng lượng này, cô còn biết khi nào mình no.]

"Khiên" viết rất chi tiết, giống như đã đích thân trải nghiệm vậy.

Hạ Mê chỉ có một lần kinh nghiệm chạm vào bộ phận đục hóa, đó là lúc cạo vảy trước đây, khi đó vảy vẫn còn trên cơ thể vợ chồng Lưu Vân Hà, là năng lượng có chủ, không khiến "Dung" sinh ra ý muốn ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!