Chương 12: “Dung”

Hạ Mê không hiểu "Khiên" nói "huề nhau" là chỉ cái gì, cô cũng lười đoán.

Tình hình hiện tại đã đủ rắc rối rồi, cô không có tâm trí dư thừa để suy nghĩ về ẩn ý trong lời nói của "Khiên".

Về việc bí mật của trò chơi bị người khác biết, Hạ Mê hơi lo lắng, nhưng không nhiều.

Nguy cơ lớn nhất hiện giờ không phải là, liệu bí mật mà ngay cả bản thân cô cũng không rõ có bị tiết lộ hay không, mà là làm thế nào để sống sót trong lãnh địa này.

Hạ Mê kiên nhẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại, chờ đợi phản hồi của Liêu Thiên Hoa.

Liêu Thiên Hoa không làm Hạ Mê thất vọng, nhanh chóng trả lời: [Cô tìm thấy bức ảnh này ở đâu?]

Hạ Mê cũng không giấu giếm: [Lúc nãy anh thấy tôi chơi game rồi phải không? Tôi tìm thời gian chơi lại một lần nữa, nhận được kết thúc thất bại, có được bức ảnh này. Tôi đã từng thấy người này khi lau cửa sổ trước đây, thời gian là hai tháng trước, anh có thể điều tra anh ta.]

Liêu Thiên Hoa: [Cô còn sức để chơi game à?]

Hạ Mê: [Nhờ sự giúp đỡ của hàng xóm ở tòa nhà số 6, họ còn cung cấp cho tôi bàn ghế thoải mái, thật là bà con xa không bằng láng giềng gần.]

Liêu Thiên Hoa: "…"

Hạ Mê chơi game suốt hai tiếng đồng hồ, từ lúc bầu trời đầy sao đến khi mặt trời mọc ở phương Đông.

Trong hai giờ này, mấy người Liêu Thiên Hoa không nhận được bất kỳ tin nhắn nào, chờ đợi trong lo lắng, sợ rằng hy vọng duy nhất của họ là Hạ Mê cũng gặp nạn, thì sẽ thực sự không còn cứu được cư dân của tòa nhà này nữa.

Lòng họ nóng như lửa đốt, còn Hạ Mê lại đang chơi game!

Liêu Thiên Hoa nhịn nỗi kích động muốn trách móc Hạ Mê xuống, nghiêm túc trả lời: [Tôi không biết người đàn ông này, nhóm dữ liệu đang điều tra camera giám sát của ngày hôm đó. Tuy nhiên tôi nhận ra vật liệu của cái hộp đó, đó là một loại vật liệu hoàn toàn mới, do bên Mỹ chế tạo, là hộp nuôi cấy trứng non của "Đục".]

Khi thấy tin nhắn này, Hạ Mê thầm giật mình, vội hỏi: [Nuôi cấy "Đục" sao? Điên rồi à?]

Liêu Thiên Hoa: [Cô không biết bên đó thế nào sao? Nghiên cứu, lợi dụng, sản xuất hàng loạt, vũ khí sinh hóa, trước đây cô cũng đã xem những bộ phim kinh dị bom tấn của Hollywood rồi phải không? Họ còn muốn sản xuất hàng loạt cả zombie và người ngoài hành tinh, huống chi là "Đục".]

Hạ Mê nhíu chặt mày.

Liêu Thiên Hoa: [Tuy nhiên, nước ta cùng với các nước khác trên thế giới đã nghiêm khắc lên án hành vi này của phía Mỹ. Sau đó, họ công khai không tiến hành thí nghiệm liên quan đến "Đục" nữa, ngoài mặt, các phòng thí nghiệm cũng đều đã đóng cửa, nhưng liệu họ có còn nghiên cứu thứ này trong tối hay không thì không rõ.]

Hạ Mê: [Trước đây anh đã từng nói, phạm vi của "Đục" thường không quá lớn, trong các trường hợp lúc trước, số người bị ảnh hưởng không vượt quá 10 người. Lần này phạm vi của "Đục" lớn như vậy, liệu có yếu tố con người đằng sau không?]

Liêu Thiên Hoa: [Chúng tôi đang điều tra dựa trên bức ảnh cô cung cấp, không có cơ sở thực tế, tôi không thể đưa ra phán đoán chủ quan cá nhân.]

Hạ Mê: [Đội trưởng Liêu, cách nói chuyện của anh thật sự rất chuyên nghiệp, tôi phải học hỏi anh thật cẩn thận.]

Liêu Thiên Hoa: "…"

Trong thoáng chốc, anh không biết Hạ Mê nói thật lòng hay đang mỉa mai, hơn nữa, anh còn cảm thấy tài nói chuyện của Hạ Mê còn đáng gờm hơn mình, ít nhất, anh không thể nói ra những câu kiểu như "Những người bị đục hóa đều là những người hàng xóm tốt bụng và nhiệt tình".

Tuy nhiên, với tư cách là Đội trưởng, anh vẫn phải an ủi tốt tâm trạng không hài lòng của Hạ Mê, không thể làm lạnh lòng một nhân viên cơ sở tuyến đầu.

Vì vậy Liêu Thiên Hoa gửi tin nhắn: [Tôi chỉ có thể cung cấp cho cô một số dữ liệu kinh nghiệm, như tôi đã nói trước đây, "Đục" mở rộng tổ là để ăn, chúng lấy năng lượng cảm xúc của con người làm thức ăn, đây là bản năng.

Thông thường, chu kỳ ăn của "Đục" là một tháng, vì vậy trong vòng một tháng, nó chắc chắn sẽ mở rộng tổ, việc nhịn đói để xây tổ là trái với bản năng của "Đục", điều này không hợp lý.

Mà khả năng xây tổ của "Đục" cũng khá hạn chế, kích thước tổ có thể xây dựng trong một tháng tương đương với một căn nhà 150 mét vuông, giới hạn trên không không vượt quá 200 mét vuông. Ngay cả khi nó nhịn đói, dùng cả một năm để xây tổ, thể tích của tòa nhà số 6 cũng vượt xa khả năng của nó.

Ban đầu tôi tưởng cô gặp phải một thể đột biến, nhưng giờ xuất hiện manh mối mới, nguyên nhân trong đó rất phức tạp, cần điều tra thêm mới có thể đưa ra kết luận sơ bộ.]

Hạ Mê đọc đoạn văn này thật kỹ càng, chỉ thấy Liêu Thiên Hoa quả không hổ danh là cán bộ lãnh đạo chính thức chính khoa, nói chuyện vô cùng cẩn thận.

Dường như anh đã đưa ra nhiều suy luận, nhưng không có câu nào là kết luận chắc chắn, Hạ Mê có thể tự đoán, nhưng không ai có thể dùng những lời này để chỉ trích Liêu Thiên Hoa, nói anh ăn nói bừa bãi, suy đoán ác ý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!