Sau hôm biểu diễn kỷ niệm ngày thành lập trường, số người theo đuổi Triệu Phùng Thanh bỗng tăng lên không ít.
Vượt qua ngọn núi thi đại học khó khăn, lũ học sinh cũng được giải thoát.
Không ít bạn học dò hỏi thông tin về cô rồi kiếm cớ nói chuyện làm thân. Ngay cả Nhiêu Tử cũng nhận được rất nhiều thư tình nhờ hắn giúp chuyển
hộ cho cô.
Chỉ là Triệu Phùng Thanh cũng chẳng hứng
thú lắm với chuyện này. Cô mân mê mấy lá thư mà khoác vai Nhiêu Tử cười
đùa, "Văn chương màu mè quá, tôi đọc chả hiểu."
Nhiêu Tử nhìn chằm chằm vào tay cô, "Đừng khoác vai lung tung, chết người đấy."
Vì vậy cô đành rút về tay.
Nhiêu Tử liền nói: "Tôi biết ngay La Đông Dương lớp 12_5 mà. Nó thích bà lâu rồi cơ mà sợ mất mặt nên chả dám nói."
Đuôi mày kia hơi cong lên càng thêm mấy phần quyến rũ, "Thế giờ cậu ta không sợ mất mặt rồi à?"
"Nói vớ vẩn." Nhiêu Tử liếc qua lườm cô một cái, "Ý của tôi là, giờ mọi
người cũng đã tốt nghiệp trung học rồi, thích yêu thì yêu thôi."
Triệu Phùng Thanh cười, "Yêu hay không yêu thì có liên quan gì đến tốt nghiệp trung học chứ."
"..." Nhiêu Tử chán nản. Sau này ngẫm lại, cái tính cách tùy tiện phóng khoáng này mới là Triệu Phùng Thanh hắn quen biết.
Người con gái vì Giang Tấn mà chẳng thèm mặt mũi rốt cục cũng đã đi xa rồi.
Hơn hết, sự diêm dúa quái dị của cô hình như cũng theo đó mà đi rồi.
Hiện giờ Triệu Phùng Thanh là con người rất khiêm tốn.
Sau khi nhuộm mái tóc bạc về màu đen, cô cũng không dặm phấn đầy mặt, ngoại trừ sáu chiếc khuyên bên tai trái vẫn giữ nguyên, thì những nơi khác
đều chỉnh đốn lại lại.
Trước đây cô luôn mồm hỏi về
tình hình của Giang Tấn, còn giờ thì cô im lặng không muốn nói về bất cứ chuyện gì liên quan đến hắn. Ngay cả những món quà định mang tới tặng
hắn, cô cũng vứt hết vào thùng rác.
Cái đêm ở bên Giang Tấn khiến cô phải trả một cái giá quá đắt.
Cái giá này tổn thương cô sâu sắc.
Sau khi từ chối rất nhiều người theo đuổi mình, Triệu Phùng Thanh mới nhận
ra, đối với Giang Tấn mà nói cô cũng chỉ là một kẻ theo đuôi quấn chân
phiền phức.
Chưa từng có đúng sai, chỉ có thích và không thích.
Chính vì không thích nên không thể nhìn thấy chút ưu điểm nào của đối phương
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!