Chương 10: Bạn học Giang, tôi là Thanh

Cuộc phỏng vấn tuyển thẳng của Giang Tấn và Tần Hiểu đã thành công,

điều này khiến cô giáo chủ nhiệm lớp 12_2 vô cùng kiêu ngạo. Thậm chí,

chút ám muội thời thanh xuân của hai người cũng trở thành động lực cho

kết quả học tập tuyệt vời này.

Sau một tuần kết thúc kỳ thi đại học, lớp 12_2 tổ chức một buổi liên hoan nhỏ tại quán rượu, chúc mừng

cho tương lai xán lạn của Giang Tấn và Tần Hiểu.

Không biết may mắn hay bất hạnh, vừa đúng lúc tối đó Triệu Phùng Thanh và gia đình cũng đặt bàn ở nhà hàng đó.

Cô vào toilet một chuyến, vừa đi ra thì gặp vài bạn lớp 12_2 cùng đi vào một phòng.

Cô tò mò đám mọt sách chỉ biết chăm chăm học hành thì đến đây làm gì. Tò mò hơn cả là Giang Tấn có đến không đây?.

Triệu Phùng Thanh đi ngang qua căn phòng kia, liếc mắt nhìn vào trong.

Quả nhiên, vừa đập vào mắt cô đầu tiên chính là Giang Tấn. Hắn quả là có bản lĩnh khiến cô vừa nhìn là nhận ra ngay mà.

Tay hắn khẽ gõ lên chén rượu, vẻ mặt lạnh lùng trước giờ bỗng nở nụ cười thực hiếm thấy.

Cô nghĩ chắc hẳn hắn đang vui. Người khác còn đang lao đao vì điểm thi dại học thì hắn đã rảnh nợ rồi.

Ngoài hắn ra còn vài nam nữ sinh khác, Triệu Phùng Thanh liếc mắt nhìn

qua một cái rồi quên luôn. Cô chăm chú nhìn nụ cười của Giang Tấn, khóe

môi cũng không tự chủ được mà cong lên, cô vô cùng tán thưởng mắt gu

thẩm mỹ của mình.

Cô đứng ngoài cửa một lúc lâu. Nhiều bạn học cũng phát hiện ra rồi, thậm chí ngay cả cô chủ nhiệm lớp cũng nhìn về phía cửa ra.

Sau đó, ánh mắt cả trò lẫn thầy đều không nhịn được mà quay sang nhìn Giang Tấn đang ngồi kia.

Chuyện Triệu Phùng Thanh thích Giang Tấn mọi người đều biết, chuyện

Giang Tấn ghét Triệu Phùng Thanh cũng không phải là bí mật gì. Hôm nay ở đây còn có Tần Hiểu. Các bạn học đều suy nghĩ về mối quan hệ tam giác

này, còn có chút tò mò về sự phát triển của nó.

Điều khiến cả

lũ thất vọng là sau đó không có chuyện gì hết. Ít nhất trong phạm vi

quan sát của họ, giữa một nam hai nữ này không nhìn ra có sóng ngầm gì.

Lần đầu tiên Giang Tấn trò chuyện cùng các bạn học rôm rả đến vậy. Hắn

cụng rượu cũng hơi nhanh. Mọi người đều cảm thấy kỳ quái, đêm nay có vẻ

hắn và Tần Hiểu cũng chẳng nói chuyện với nhau nhiều.

Tần Hiểu

vẫn như bình thường, dịu dàng nhỏ nhẹ, ngồi nói chuyện với cô giáo chủ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!