Chương 26: Tiểu Dư Tử, cậu lại đỏ

Sau khi Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nhận được điện thoại của Lục Thừa Dư, hầu như không thể tin được vào lỗ tai của mình, không ngờ Lục tiên sinh nhanh như vậy đã liên hệ được với rạp chiếu, hơn nữa lại là rạp chiếu Dụ Hòa nổi danh trong nước, đây quả thực ngoài dự liệu của bọn họ.

"Vị Lục tiên sinh này, thật không phải là nhân vật đơn giản." Khúc Lĩnh Bắc nhớ tới hành vi ngày thường của Lục Thừa Dư, đối phương là một người tuổi trẻ rất có phong độ cũng rất hiền hoà, từ đạo diễn cho tới tạp vụ trong đoàn phim tựa hồ đều có ấn tượng tốt với y.

Hơn nữa người này biết rõ quy tắc trong nghề, lúc quay phim chưa bao giờ chỉ tay năm ngón với bọn họ, cũng sẽ không bởi vì diễn viên lấy lòng mà sửa đổi kịch bản, ở trong cái vòng này mà nói, thực sự là thập phần hiếm thấy.

Biên kịch ở trong cái vòng này, nói xong khó nghe một chút, trừ mấy người biên kịch nổi danh ra, đa số đều bị ép sửa kịch bản, thậm chí nam chính biến thành nam thứ, nữ chính biến thành nữ phụ đều có thể xuất hiện. Bọn họ vốn cho là Lục Thừa Dư chỉ làm cho vui, cho nên mới như vậy.

Thế nhưng trên thực tế, vị này đối với quay phim cũng không có bao nhiêu hứng thú, ngay cả phối hợp diễn một vai nhỏ, cũng là vì hợp với hình tượng và để tiết kiệm chi phí.

"Năng lực có thể giấu đi, thế nhưng khi tớ thấy mặt của y, đều không tự chủ đem y xem như sinh viên mới vừa tốt nghiệp," Chương Thạc gãi đầu một cái,

"Vậy chúng ta bây giờ đem đồ vật đưa qua sao?"

"Không đưa qua lẽ nào cậu muốn giữ lại chơi chắc?"

Hắn nhớ tới áp

-phích tuyên truyền do Lục tiên sinh thiết kế, người chế tác áp

-phích cũng là do Lục tiên sinh liên lạc,

"Nhanh đem đồ vật mang lên xe đi."

Hai người đem áp

-phích và tờ rơi tuyên truyền dời đến trên xe bánh mì, sau đó một đường lái đến Dụ Hòa, lúc chạy tới, liền thấy Lục Thừa Dư đã ở cửa chính chờ bọn hắn.

Hai vị khổ cực rồi, Lục Thừa Dư đi tới bên cạnh hai người, bưng giúp một cái thùng,

"Tôi đã liên hệ với Trang ca rồi, bây giờ chúng ta đi lên luôn."

Lo lắng sao?

Lục Thừa Dư quay đầu thấy Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc đều mang bộ dáng khẩn trương, vì vậy cười nói,

"Tôi rất tin tưởng mọi người, cho dù vừa mới bắt đầu bọn họ sẽ an bài ít suất chiếu, nhưng sau đó nhất định sẽ gia tăng."

Ba người tới bên ngoài phòng làm việc Trang Dụ, liền thấy cửa phòng không có đóng, Trang Dụ đang cùng người nói điện thoại.

Lục Thừa Dư mang theo hai người lui ra phía sau vài bước, chờ Trang Dụ cúp điện thoại, mới bước lên trước gõ hai cái trên cửa, ở ngoài nói:

"Trang ca, đang bận sao?"

Tiểu Lục?

Trang Dụ nhìn thấy Lục Thừa Dư, cười để ba người đi vào, sau khi nói mấy câu, liền nói đến việc chính, bắt đầu nói về vấn đề phân chia lợi nhuận cùng với tuyên truyền.

Hiện tại tiền phân chia không nhiều lắm, Trang Dụ cũng không có ý cùng Lục Thừa Dư tranh lợi ích. Bởi vì Dụ Hòa có không ít rạp chiếu phim, cho nên hắn cùng với Lục Thừa Dư đàm luận nội dung chủ yếu chính là việc phân chia suất chiếu.

Chương Thạc và Khúc Lĩnh Bắc nhìn Trang Dụ và Lục Thừa Dư một bên xưng huynh đệ với nhau, một bên cười ha hả bàn luận, rõ ràng tình cảnh rất ôn hòa, thế nhưng bọn họ đều cảm giác được mùi vị giao chiến vô hình.

"Được rồi, cứ như vậy đi, lần này Trang ca giúp em lớn như vậy, nội tâm em thập phần cảm kích," Lục Thừa Dư thở dài,

"Bây giờ đầu tư phim cũng thật khó, đưa ra ngoài đã tốn bảy tám phần, tiền bán vé em có thể được hơn 30% coi như không tệ."

"Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, đầu tư rạp chiếu phim cũng không dễ dàng, tùy tiện xây dựng một cái rạp nhỏ, cộng thêm tất cả dụng cụ lớn nhỏ để chiếu phim cùng với thiết bị, đều cần mấy nghìn vạn," hiển nhiên ý kiến hai người đã đạt thành nhất trí, Trang Dụ cũng thở dài theo,

"Chúng ta cũng không dễ dàng gì, cũng là vì lăn lộn kiếm cơm ăn thôi a."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!