Nghiêm Mục sang đây cũng không nói lời nào, chỉ tới lấy vài miếng thịt bò và rau xà lách, tới bàn bên cạnh ngồi xuống, hiển nhiên đã quen phương thức ở chung hữu hảo của thư kí và trợ lý mình, làm boss, hắn căn bản lười hỏi bọn họ đang nói cái gì.
Rất nhiều công ty quan hệ giữa thư ký cùng trợ lý rất vi diệu, hiển nhiên hai vị trợ thủ đắc lực này xử lý rất tốt, hắn không cần lo lắng những vấn đề kia. Nhưng mà, nếu như khoảng cách hai người xa ra một chút thì tốt hơn.
Lục Thừa Dư và Tào Kinh Thân theo boss ngồi xuống, Lục Thừa Dư uống một ngụm rượu đỏ, đè xuống mùi vị sò biển,
"Boss, tết Trung Thu công ty chúng ta chuẩn bị phát bánh trung thu gì thế?"
Nghiêm Mục nhìn về phía Tào Kinh Thân, hiển nhiên loại chuyện do bên hậu cần phụ trách, hắn không quan tâm.
Tào Kinh Thân lắc đầu:
"Anh cũng không biết, có lẽ theo như trước kia thôi, có vấn đề gì không?"
"Năm nay boss mới nhậm chức, không bằng ở trên diễn đàn công ty phát động bỏ phiếu đi, để mọi người tự chọn," Lục Thừa Dư cười một tiếng,
"Mặc dù chỉ là việc nhỏ, nhưng chí ít có thể để cho mọi người hiểu rõ, ông chủ mới và trước kia là khác nhau."
Nghiêm Mục thân là tổng tài, quả thực không chú ý hết được những chuyện nhỏ nhặt này. Loại sự tình này nhìn thì nhỏ, nhưng nhuận vũ tế vô thanh [1].
Lục Thừa Dư thân là trợ lý, có thể đưa ra những ý kiến này, nói rõ trong công việc y rất cẩn thận và cũng là người thiên về rút ra kinh nghiệm, sắc mặt hắn nhu hòa gật đầu: Được.
[1] Nhuận vũ tế vô thanh (Mưa lành tưới mát mà không nghe tiếng): tỉ mỉ trong từng việc nhỏ sẽ làm cho người khác cảm động.
"Vậy lúc về tôi sẽ tổ chức bỏ phiếu."
Thấy Nghiêm Mục đồng ý, hắn liền đem việc này nhớ kỹ.
"Ba vị thật vui vẻ a, không ngại hai người chúng tôi chứ?" Thịnh Thiều Nguyên không đợi người trả lời liền bưng đĩa ngồi xuống,
"Buổi sáng đấu thầu rất thú vị, quả nhiên Nghiêm tổng là tinh anh của thương giới."
"Thịnh tổng khích lệ, ngày hôm nay người thắng chân chính là Lương thị mới đúng," Nghiêm Mục bưng rượu đỏ giơ lên với Thịnh Thiều Nguyên,
"Lần này chúng ta bất quá là bồi thái tử đọc sách mà thôi."
Đúng vậy, Thịnh Thiều Nguyên thở dài một tiếng,
"Xem như là một chuyến tay không."
Lục Thừa Dư vẫn duy trì nụ cười nghe Thịnh Thiều Nguyên nói, nhưng từ thái độ của Tào Kinh Thân, vẫn có thể nhìn ra một ít kỳ lạ, vị Thịnh tổng này sợ rằng trong lòng so với biểu hiện ra ngoài của hắn thì phức tạp hơn nhiều.
"Anh bạn nhỏ này là trợ lý của Nghiêm tổng sao?"
Thịnh Thiều Nguyên đột nhiên nhìn về phía Lục Thừa Dư, cười nói,
"Thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi, thanh niên bây giờ càng ngày càng lợi hại."
Lục Thừa Dư cười nói:
"Thịnh tổng cũng là tuổi trẻ tài cao, tôi bất quá là theo Tào thư ký học chút da lông mà thôi."
Thịnh Thiều Nguyên nghe vậy cười một tiếng, cắt một miếng thịt bò trên đĩa, quay đầu nói với Nghiêm Mục:
"Miếng thịt bò này hơi già, có ít thứ, nếu non thì ngon hơn."
Nghiêm Mục gật đầu:
"Đúng là như thế, ngay cả trâu già còn thích gặm cỏ non mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!