03
Người phụ nhân mắng mụ mai mối, giọng đầy bực tức:
"Đồ mụ mai c.h.ế. t tiệt, rõ ràng nói với ta là một đứa bé gái mười bốn tuổi, thế mà lại đưa đến một tiểu nha đầu như thế này!"
"Đại Hoàng, mau đi gọi chủ nhân của ngươi về xem tiểu tức phụ của hắn đi!"
Con chó vàng lớn nằm ở cổng nghe thấy tiếng liền vẫy đuôi vui vẻ, phóng thẳng về phía sau núi.
Mỹ phụ vừa lẩm bẩm tự nói.
Lúc này, ta mới hiểu ra, mẫu thân ta cùng Trương mụ đã lừa gạt người ta, báo sai tuổi của ta để đẩy ta sang đây.
Mặc dù không hài lòng, mỹ phụ vẫn đưa lễ tạ cho mụ mai mối, rồi tiễn bà ta đi.
"Người gì mà gầy trơ xương, ở nhà không được ăn uống hay sao? Nhỏ thế này mà tay đã chai cứng thế này rồi!"Con mặc cái gì thế?
Ở nhà phụ mẫu ngươi chỉ cho con mặc những thứ này thôi sao?
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Sao lại không nói một lời nào? Đừng nói là một đứa câm đấy!"
Ta ngồi trên giường, không dám động đậy. Mỹ phụ lục lọi trong tủ, lấy ra mấy bộ quần áo mới, ướm thử lên người ta.
Trong lúc ướm thử, bà ấy lại bắt đầu than phiền chuyện bị mẫu thân ta và mụ mai lừa gạt.
Ta vẫn không dám mở miệng, sợ bà ấy trút giận lên đầu mình.
Nghĩ ngợi một lúc, ta rụt cổ, nhẹ nhàng dùng má cọ lên mu bàn tay của bà ấy.
Động tác của mỹ phụ khựng lại, rồi bà thở dài một hơi.
"Thôi đi, đã đến nhà ta rồi thì cứ ở yên đây mà sống."
Giọng bà tuy cứng rắn, nhưng tay thì ngày càng nhẹ nhàng hơn. Rất nhanh, bộ áo hồng lỏng lẻo đã được mặc lên người ta.
"Ta đã cẩn thận may quần áo theo tuổi của con, ai ngờ lại..."
"Tạm mặc trước đi, mấy ngày nữa ta lên trấn may thêm vài bộ cho con!"
Ta cúi đầu nhìn làn da đen nhẻm của mình, lại nhìn màu sắc tươi sáng của bộ quần áo, trong lòng tràn đầy mâu thuẫn.
Ta luôn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Nhưng người phụ nhân lại rất hài lòng.
"Thay một bộ quần áo mà như biến thành người khác vậy. Vừa rồi ta không chú ý, đôi mắt này của con quả thật rất đẹp. Thế nào, có thoải mái không?"
Ta nhấc cánh tay lên, cổ áo lỏng lẻo liền tuột xuống đến khuỷu tay.
Nụ cười vừa hiện trên môi bà ấy bỗng đông cứng lại.
Ta vội vàng kéo lại áo, rồi liên tục gật đầu.
Rất thoải mái.
Ta không nói dối. Ở nhà, ta chưa từng mặc bộ quần áo nào tốt như thế này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!