Sau khi tỉnh dậy, Thương Trạch Uyên lại kéo Trình Thư Nghiên làm thêm hai lần nữa.
Anh đã nếm trải sự ngọt ngào nên rất nghiện, hơn nữa sức lực lại vô cùng dồi dào. Trình Thư Nghiên bị hành hạ mấy hồi thì không chịu nổi nữa, bèn vớ lấy quần áo để bỏ đi.
Cô mà nóng tính lên thì không thể cản được, Thương Trạch Uyên cứ giữ cô lại, cô liền đá và cào cấu anh. Anh cũng không tức giận mà chỉ cười dỗ dành, trông như đang dỗ một đứa trẻ đang làm loạn. Anh thấy cô thật đáng yêu nên có thừa sự kiên nhẫn.
Phải nói là tài năng nắm bắt cảm xúc của người khác mà Thương Trạch Uyên đã rèn giũa nhiều năm nay không hề uổng phí. Anh không chỉ giỏi về chuyện ấy mà còn rất giỏi dỗ dành, chỉ vài câu nói là đã dập tắt ngọn lửa giận nhỏ nhoi trong lòng cô.
Lúc này, đại thiếu gia đã ăn no uống say nên tâm trạng rất tốt, không chỉ đích thân xả nước cho cô tắm mà còn chuẩn bị cả đồ ăn vặt và pha một ly rượu.
Tiếng nước chảy ào ào. Anh dùng hai ngón tay kẹp lấy cái ly đong rồi đổ vodka vào bình lắc cocktail. Sau đó, anh từ tốn thêm si rô, đá bào và nghiền mấy quả nho xanh rồi đậy nắp lại. Một tay nắm lấy đỉnh bình, một tay giữ đáy bình và lắc mạnh. Bắp tay anh gồng lên vì sức mạnh đang dùng.
Trình Thư Nghiên đặc biệt thích nhìn anh làm mấy chuyện này. Có lẽ là vì anh đẹp trai nên khi anh tập trung làm việc gì đó luôn có giá trị thẩm mỹ cao. Điều này cũng bao gồm cả việc anh nghiên cứu về cô. Anh là một người rất giỏi tìm tòi và khám phá, anh không ngừng thay đổi lực đạo, vị trí và góc độ. Anh cụp mắt xuống, quan sát vẻ mặt của cô để phán đoán xem cô thích hay không thích rồi anh mới hành động.
Nghĩ đến vẻ mặt tập trung đó của anh, Trình Thư Nghiên cảm thấy mặt mình hơi nóng lên. Để ngừng hồi tưởng, cô liền cứng nhắc quay mặt đi.
Thương Trạch Uyên thấy cô im lặng quay lưng bước đi, tưởng cô vẫn còn giận nên cười khẽ và nói "Vẫn còn giận à? Anh nói rồi mà, hôm nay sẽ không động vào em nữa đâu."
Giọng anh thong thả truyền đến từ phía sau khiến Trình Thư Nghiên khựng lại. Một lúc sau, cô mới bước tiếp, giọng bình thản "Lo pha rượu của anh đi."
Nước đã được xả đầy bồn. Trình Thư Nghiên c** q**n áo và chui vào trong bồn. Bồn tắm nằm ở góc phía Tây Nam của căn phòng có hai mặt là cửa sổ. Phía trước có lắp máy chiếu, nhưng giờ đây Trình Thư Nghiên không muốn xem phim, thế nên cô xoay đầu nhìn ra biển.
Lúc này đã là hoàng hôn. Mặt trời từ từ lặn xuống biển, những tia nắng cuối cùng chiếu lên mặt biển. Cả bầu trời cam đỏ rực rỡ hòa quyện với những con sóng lấp lánh ánh vàng.
Một lúc sau, Thương Trạch Uyên bưng ly rượu bước vào.
Vừa bước vào, anh đã thấy một khung cảnh tuyệt đẹp. Trình Thư Nghiên ngồi nghiêng người, hai tay đặt trên thành bồn. Mái tóc cô bồng bềnh trên mặt nước. Cô đang lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh hoàng hôn chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo và mái tóc ướt của cô, làm cả người cô phát ra ánh sáng vàng nhạt.
Anh nghĩ: "Trông như một nàng tiên cá nhỏ."
Ý nghĩ đó lóe lên trong đầu anh.
Sau vài giây dừng lại, anh bước về phía cô. Trình Thư Nghiên nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại, không hề che đậy. Cô thản nhiên xoay người, tựa vào thành bồn và hỏi anh "Hôm nay là vị gì vậy?"
Thật ra sau khi tiếp xúc, anh mới nhận ra Trình Thư Nghiên là một cô gái rất ngầu, thông minh và có chính kiến riêng. Một khi đã đưa ra quyết định thì cô không bao giờ hối hận và làm xong cũng không hề ngại ngùng. Cô rất thẳng thắn cho anh thấy mọi thứ, đồng thời cũng nói với anh rằng: đã nói hôm nay không làm thì chắc chắn sẽ không làm.
Thương Trạch Uyên liền thấy cái vẻ ngầu đó của cô rất cuốn hút.
Anh cong môi cười khẽ "Thử là biết thôi."
Vì căn hộ này anh không thường xuyên ở nên điều kiện có hạn, anh chỉ dùng những nguyên liệu có sẵn để pha một ly rượu nho xanh. Không ngờ hương vị lại ngon một cách bất ngờ.
Trình Thư Nghiên cứ thế vừa ngâm mình trong bồn tắm, vừa ngắm cảnh, vừa nhâm nhi ly rượu, trông cô rất nhàn nhã và thoải mái.
Thương Trạch Uyên bật loa, rồi mở vài bản nhạc.
"Baby ain't nobody comin' between us."
(Bé yêu, sẽ không có ai chen vào giữa chúng ta đâu.)
"Honestly with you."
(Thật lòng mà nói với em.)
"There's nothing more that I would wish for but to keep us together forever for life."
(Anh chẳng cầu mong gì hơn ngoài việc chúng ta có thể mãi mãi bên nhau suốt cuộc đời này.)
"……"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!