Chương 41: Không tìm thấy

Cửa điện đóng chặt lại, tấm lụa trắng bên cửa sổ bị gió thổi nhẹ bay lên, một giọt máu đỏ thẫm, nhìn đến chói mắt. Tịch Hề đem cằm chống trên đầu gối, tim đập mạnh và loạn cả nhịp.

"Lúc này, bên ngoài có thể bị bao bọc chặt chẽ, huynh làm thế nào thoát thân?"

Dựa theo tính tình Huyền Hạo, không vạch trần tại chỗ đã là ngoài dự đoán.

"Chờ công lực ta khôi phục, tự sẽ có cách thoát thân, hắn ta đã sinh nghi, người nên lo lắng lúc này là muội"

Đường Thánh Tước tựa vai lên vách tường, gương mặt tuấn tú dưới mặt nạ tái nhợt, mạch đập yếu ớt.

"Không lấy được danh sách, ta sẽ không rời khỏi đây"

Lời nói kiên định, khoảnh khắc Huyền Hạo buông lỏng tay, ít ra trước mắt vẫn có con đường sống.

"Đem hương đi đốt"

Nghĩ ngơi một chúc, thế lực từ từ khôi phục, Đường Thánh Tước từ trong tay áo lấy ra một bọc hương liệu màu tím đưa đến tay Tịch Hề.

"Đây là cái gì?"

"Muội không cần biết, cứ đốt là được"

Nam nhân hạ giọng phân phó, hai mắt tùy ý khép hờ vẫn là nghỉ ngơi dưỡng sức.

Hương thơm bay từ trong lò Tử Kim tràn đầy khắp phòng, Tịch Hề đẩy nhẹ cửa sổ ra một khe hở, gió mát bên ngoài đánh tới, đem mùi hương ra ngoài.

Hàn phong nổi đến, Tịch Hề mở cửa điện, bên ngoài thủ vệ canh giữ sửng sốt, sắc mặt lập tức khẩn trương.

"Tịch chủ tử"

Bộ mặt nàng kinh hoảng, quần áo ngủ rộng trên người phủ xuống đôi vai, bị một bàn tay nhỏ bé níu chặt lại, bước đi lảo đảo, Tịch Hề lao ra đại điện, tay còn lại giữ chặt đầu, chưa tỉnh táo:

"Có thích khách"

Thủ vệ nghe nói, lập tức vung tay lên:

"Các ngươi canh giữ tại chỗ, còn lại theo ta, cho dù hắn có cánh cũng không thể bay nổi"

Tịch Hề giả bộ khiếp sợ, đứng bên cạnh đám thị vệ phóng tầm mắt ra xung quanh, cả Đông Uyển đã bị bao bọc, Huyền Hạo mặc dù đã rời khỏi, nhưng để lại một nửa thủ vệ canh giữ tại đây, trong lòng nàng trấn an cảm xúc, may là Cửu Ca đốt nén hương này, nếu không e là tài giỏi thế nào cũng không thoát được.

Thủ hạ tìm kiếm trong điện một hồi, lò hương bên trong vẫn cứ tỏ ra một hương thơm mờ mịt cả phòng.

Dẫn đầu đám thủ vệ, vung tay lên hạ lệnh:

"Tiếp tục lục soát, một chỗ cũng không được bỏ qua"

Hắn bỏ lại câu nói đi đến bên cạnh Tịch Hề, cung kính hỏi:

"Thưa Tịch chủ tử, người thấy thích khách ở đâu?"

"Đang ở bên trong"

Tịch Hề chỉ vào trong phòng, không dám tiến lên.

"Mới vừa rồi có hai người nam nhân, thích khách lúc này mới thả ta ra ngoài"

Thủ vệ ngẫm nghĩ chốc lát, hai mắt sáng lên, hắn cấp tốc chạy ra hướng vườn, lớn tiếng ra lệnh

"Mau, có thể còn chưa chạy khỏi Ngũ Nguyệt Minh, mau đuổi theo"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!