Chương 12: (Vô Đề)

"Được, ta nghiệm!"

Vì muốn dồn ta vào chỗ c.h.ế.t, nàng ta quả thật dám liều.

Ngay khi nàng ta đồng ý, Phó Kinh Niên lại xen vào:

"Bệ hạ, việc này có điều đáng nghi, không thể chỉ dựa vào lời khai của một tên tặc nhân mà kết tội công chúa, xin bệ hạ minh xét!"

Tống Uyển Chi nhìn hắn đầy tổn thương:

"Phó đại ca, đến nước này mà huynh vẫn còn nói giúp nàng ta sao?"

Hắn đáp: "Vi thần chỉ luận sự, không luận tình."

Phó Kinh Niên, ngươi phá chuyện gì thế hả!

Ta trừng hắn, giận đến nghiến răng.

Đúng là quan tâm mà thành rối loạn rồi.

Không thể nôn nóng, phải khiến Tống Uyển Chi tự nguyện kiểm thân mới được. Nếu ta ép, tất sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Thế nên ta thuận theo lời Phó Kinh Niên nói:

"Phụ hoàng, lời Phó tướng quân cũng có lý, chi bằng tra rõ rồi hãy định tội, được chăng?"

Phụ hoàng nhìn quần thần, vẻ mặt khó xử, gật đầu thì khó, mà không gật cũng không xong.

Lúc ấy, Tống Uyển Chi lại định đ.â. m đầu vào cột, bị Tiết Gia Lễ chặn lại.

"Phó Kinh Niên, ngươi không giúp Uyển Chi đòi công đạo cũng thôi đi, còn muốn bênh vực nàng ta, thật khiến ta thất vọng quá mức."

Hắn tức giận trừng Phó Kinh Niên.

Huynh đệ trở mặt, thật là trò vui.

Dưới sự kích động của Tiết Gia Lễ, quần thần đồng loạt tán thành, đòi phải tôn trọng quyết định của Tống Uyển Chi, kiên quyết nghiệm thân.

Phó Kinh Niên đơn thân khó chống, đành bất lực lùi bước.

Dù hắn suýt phá hỏng kế hoạch của ta, nhưng rốt cuộc cũng chỉ vì muốn cứu ta, ta không thể trách hắn.

Lo phụ hoàng bao che cho ta, Tiết Gia Lễ tự mình tìm ma ma đến kiểm thân.

Trong lúc chờ đợi trên đại điện, ta cố ý nhắc lại chuyện lần trước Tống Uyển Chi bị làm nhục, khẽ nói một câu hoài nghi rằng nàng ta bịa đặt để vu oan ta.

Tiết Gia Lễ tức giận nói:

"Lần đó Tống cô nương vẫn còn tỉnh táo, chuyện gì xảy ra nàng ta chẳng lẽ không biết? Hà tất phải hy sinh danh tiết của mình để hãm hại công chúa? Hay công chúa nghĩ ai cũng tâm cơ thâm hiểm như mình?"

Ta nhún vai: "Cái đó chưa chắc."

Nửa canh giờ sau, hai ma ma nghiệm thân cùng Tống Uyển Chi bước vào đại điện.

Nàng ta nhìn ta, khóe môi nhếch lên, ánh mắt đắc ý, như một kẻ chiến thắng đang khiêu khích ta.

Tiết Gia Lễ nói: "Hai ma ma không cần sợ, mau nói kết quả kiểm thân."

Hai người liếc nhìn nhau, rồi đồng loạt quỳ xuống:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!