Chương 185: Coi thê như mạng

Edit: Sahara

Tiểu nhị ồ một tiếng, nhưng vẫn không kiềm được mà liếc mắt nhìn về phía cửa phòng bao của Tần Chung và Lý Ỷ La.

Trong phòng, Lý Ỷ La vừa nếm thử một miếng mì trường thọ xong, nhìn vẻ mặt thấp thỏm chờ khen của Tần Chung mà buồn cười, nói: "Ngon lắm!"

"Thật không?" Tần Chung thở phào, mắt sáng lên như sao.

Lý Ỷ La lau miệng rồi chồm người sang hôn vào má Tần Chung một cái. Sau đó, nàng nói nhỏ: "Tướng công, đây là bát mì ngon nhất ta từng ăn."

Mặt Tần Chung đột ngột ửng đỏ, ngón tay chọt chọt xuống mặt bàn: "Đâu… Đâu có ngon đến vậy!"

Lý Ỷ La cười khẽ, xoa xoa đầu Tần Chung: "Ngon mà! Ngon vô cùng!"

Vành tai Tần Chung cũng đỏ lên, hắn ừ một tiếng rồi giục Lý Ỷ La: "Nàng ăn nhanh đi, không sẽ nguội mất."

Hai phu thê vừa ăn cơm vừa nhìn nhau cười, đợi đến khi rời khỏi Thái Bạch Lâu đã là một canh giờ sau.

Lý Ỷ La xoa bụng nói: "No quá đi~!"

Tần Chung đi sát bên cạnh Lý Ỷ La, vừa thấy Lý Ỷ La thả tay xuống liền duỗi tay tới ngoéo ngón tay út của nàng, rồi dịu dàng nói: "Chúng ta đi dạo cho tiêu thực đi!"

Lý Ỷ La mỉm cười đồng ý. Lúc hai người định nhấc chân thì cũng vừa lúc Trang Kinh đi từ trong Thái Bạch Lâu ra. Đi cùng ông ta còn có một người.

Tần Chung nhìn thấy, theo lễ chắp tay chào: "Điền đại nhân, Trang lão gia."

Người được Tần Chung gọi là Điền đại nhân rụt rè gật đầu tỏ ý chào lại. Trang Kinh chỉ nheo mắt nhìn Tần Chung chứ không trả lời.

"Hạ quan và ái thê còn có việc, không quấy rầy nhị vị, xin cáo từ trước!" Nói xong, Tần Chung nắm tay Lý Ỷ La rời đi.

Lý Ỷ La quay đầu lại nhìn, Tranh Kinh và vị Điền đại nhân kia vẫn còn đứng ở đó nói chuyện gì đó. Trong lúc nói, Trang Kinh còn liếc nhìn về phía phu thê họ mấy lần.

"Tướng công, lão già Trang Kinh kia sẽ không bày trò gì nữa chứ?"

Lý Ỷ La hừ một tiếng, lắc lắc tay Tần Chung.

Tần Chung: "Ừ! Trong lòng ông ta chắc chắn rất hận ta. Có điều, hiện giờ ông ta đã bị hoàng thượng cắt chức, vĩnh viễn không trọng dụng lại. Chốn quan trường xưa nay đều là người đi trà lạnh, dù ông ta có muốn làm gì đi nữa, cũng e không dễ đâu."

"Tướng công, không thể sơ ý! Tục ngữ nói thuyền nát vẫn còn ba cây đinh! Tuy lão già Trang Kinh đã bị tước phẩm quan, nhưng mẫu tộc Trang phu nhân vẫn còn đó. Hơn nữa, trong cung còn có một Trang quý phi."

Tần Chung gật đầu: "Chuyện này ta biết! Ta sẽ không sơ ý! Mẫu tộc của Trang phu nhân thì chúng ta không cần lo đến."

"Tại sao?" Lý Ỷ La không hiểu.

Tần Chung cười: "Trang Kinh dựng nghiệp từ thuở hàn vi. Ban đầu, vì giúp Trang Kinh đứng vững gót chân trong triều, mẫu tộc của Trang phu nhân đã ra sức không nhỏ. Đáng tiếc, sau khi Trang Kinh bình bộ thăng vân, leo lên vị trí cao xong thì nóng lòng rũ bỏ quá khứ. Ông ta chẳng những không cảm kích nhà mẹ Trang phu nhân, mà còn sinh lòng oán hận. Nhà mẹ Trang phu nhân ra sức giúp đỡ Trang Kinh cũng vì muốn bành trướng thế lực, nhưng dã tâm của Trang Kinh quá lớn, ông ta đạt được mục đích xong liền ngầm trở mặt. Hiện tại, Trang Kinh rơi vào tình thế khó khăn, mẫu tộc Trang phu nhân không bỏ đá xuống giếng là may rồi. Đã biết Trang Kinh là kẻ vong ân phụ nghĩa, sao bọn họ có thể bỏ công bỏ sức nâng đỡ ông ta một lần nữa? Suy cho cùng, Trang phu nhân cũng chỉ là một đứa con gái đã gả ra ngoài mà thôi. Mà tất cả những điều này, đều là nhờ Trang Kinh quá nóng vội. Chúng ta đúng là phải cám ơn ông ta. Bằng không, kế hoạch cũng không dễ thực hiện như vậy."

Lý Ỷ La nhíu mày: "Vậy còn Trang quý phi thì sao?"

Tần Chung a lên: "Trang quý phi hành sự luôn luôn cẩn thận, chúng ta vẫn chưa biết Trang quý phi có tìm chúng ta trả thù cho Trang gia hay không? Mà cho dù có đi nữa, cũng chắc chắn không phải thời điểm này. Bởi vì hoàng thượng vừa hạ chỉ, Trang quý phi lại đối phó chúng ta ngay, làm vậy không phải là đang dâng nhược điểm của mình cho người khác à? Ta đoán trước mắt Trang quý phi sẽ không nhắm vào chúng ta.

Nếu có, nhiều nhất cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền, giống như chuyện may y phục cho phi tần hậu cung chẳng hạn."

Lý Ỷ La: "Được vậy thì tốt! Chỉ cần cô ta không nhắm vào chúng ta, thì chúng ta cũng không khoáy đục nước làm gì!"

Có thể lật đổ Trang Kinh, ít nhiều cũng nhờ Trang Du. Nếu không, làm sao lật đổ Trang Kinh dễ dàng như thế? Tần Chung mới bước chân vào triều đình, không thể liên tục gây ra sóng gió. Trang quý phi không đối địch với phu thê hai người, tất nhiên là tốt!

Tần Chung nắm tay Lý Ỷ La: "Hôm nay là sinh thần của nàng, đừng mãi nói đến những chuyện phiền não này. Đã vào chốn quan trường, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với những chuyện như vậy. Nương tử, chúng ta phải tập làm quen."

Lý Ỷ La phì cười, trợn mắt liếc Tần Chung: "Quan trường không dễ lăn lộn, nhưng đâu có ai như phu thê chúng ta, vừa tới đã hạ bệ một thượng thư…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!