"Thê tử của Từ Hàn Khanh quả nhiên rất khác biệt, khiến bổn tọa càng không nỡ g.i.ế. c ngươi. Từ nay về sau ngươi cứ ở bên cạnh bổn tọa, chứng kiến bổn tọa đánh nát Thục Sơn, giúp ngươi báo thù. Nữ nhân xấu xí, không thể cười một cái sao? Một thôn phụ thô lỗ như ngươi, được ở bên cạnh bổn tọa là vinh hạnh của ngươi đấy."
Khoan Đã, Khoan Đã, Khoan Đã.
Ta ép buộc mình chỉ nghĩ hai chữ này, Cơ Ngôn nghe xong thì hơi nghiêng đầu, hắn ta không hiểu, nhưng cũng không ép ta nói gì khác.
13
Ta, Ngưu Xuân Hoa, sinh ra đã mang mệnh trời, ngày đầu tiên chào đời cả nhà đều bị sét đánh chết.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cô mẫu nuôi ta lớn lên đã nói, cha mẹ ta vì tu tiên độ kiếp không qua được mới chết. Vì vậy từ nhỏ ta đã được ân cần dạy bảo rằng, nhất định không được tu tiên.
Sau đó cô mẫu cũng qua đời, để lại cho ta một rương đồ cưới lớn, dặn dò ta tìm một nam nhân tốt mà lấy.
Ta nhìn trúng gương mặt của Từ Hàn Khanh, giả vờ lạc đường bám lấy hắn ta.
Hắn ta nói ta thật đáng thương nên dẫn ta về nhà, sau đó lại nói ta là một cô nương cô độc, hắn ta phải chịu trách nhiệm với ta, thế là chúng ta thành thân.
Từ gia thôn đã trở thành ngôi nhà thứ hai của ta.
Trước khi tu tiên, Từ Hàn Khanh vẫn luôn là một phu quân tốt, sau khi tu tiên, không nhắc đến cũng được.
Những ngày ở bên cạnh Ma Quân, ta thường mơ thấy Từ Hàn Khanh.
Toàn thân hắn ta m.á. u me be bét, trách móc ta tại sao lại g.i.ế. c hắn ta.
"Ta là người được thiên đạo chọn trúng, chỉ có ta mới có thể g.i.ế. c được Ma Quân. Ngưu Xuân Hoa, ngươi quá ích kỷ. Nếu không phải ngươi sợ chết, đã không có nhiều người c.h.ế. t như vậy. Ngươi có hối hận không?"
Thi thể đẫm m.á. u của hắn ta dưới ánh sáng chói lòa, gương mặt thương xót chúng sinh kia lại nhìn ta với vẻ cực kỳ căm hận.
Cứ như thể mọi đau khổ của chúng sinh đều do ta gây ra vậy.
Nhưng ta, Ngưu Xuân Hoa, chỉ muốn ở Từ gia thôn trồng trọt, trồng khoai lang cả đời, trồng những củ khoai lang thơm ngon nhất.
Ta không muốn chết, cũng không được sao?
Có vẻ là không được, có vẻ như ta thực sự có tội.
Đặc biệt là khi thấy nhiều sinh mạng c.h.ế. t trong tay Ma quân như vậy, ta càng cảm thấy tội lỗi chất chồng, chỉ hận không thể làm thịt Ma quân ngay lập tức.
Ma quân rất thích g.i.ế. c người, hầu như ngày nào hắn ta cũng khoe với ta về chiến tích của mình.
"Ngưu Xuân Hoa, ngươi có biết hôm nay ta đã g.i.ế. c bao nhiêu người không? Bọn người ở Thục Sơn đều tứ đến phát khóc rồi, ha ha ha ha."
"Sao ngươi vẫn không nói gì vậy, chẳng lẽ thật sự bị ta dọa đến câm rồi sao?"
"Bản tọa bị đám tiên nhân treo ngược kia giam cầm một vạn năm, khó khăn lắm mới được thả ra, không g.i.ế. c thêm vài người thì làm sao giải tỏa được? Ngày mai bản tọa sẽ tấn công Thục Sơn, chỉ tiếc là Từ Hàn Khanh không thể thấy được ngày này, bản tọa nhất định sẽ bóp nát tất cả sư huynh đệ của hắn."
"Này, Ngưu Xuân Hoa, nướng thêm vài củ khoai lang cho bản tọa đi."
Khoan đã, khoan đã, khoan đã nào.
Con d.a. o phay của ta khẽ đáp lại trong gói đồ, nhưng vẫn chưa phải lúc lấy ra.
14
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!