Chương 8: (Vô Đề)

"Triệu đại ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chắc nàng cũng từng nghe lời đồn, rằng ta đã từng g.i.ế. c người."

Ta khẽ gật đầu.

Triệu Dũng im lặng một chút, rồi tiếp tục:

"Đúng vậy, ta đã g.i.ế. c người."

Nếu như trước đây nghe được những lời này, chắc hẳn ta sẽ sợ hãi mà tránh hắn càng xa càng tốt.

Nhưng giờ đây, ta biết rõ Triệu Dũng không phải là kẻ xấu. Hắn g.i.ế. c người, chắc chắn là có nguyên do.

Ta siết chặt lấy tay hắn, còn hắn thì khẽ cười với ta.

"Kẻ đó là một tên công tử bột, ăn chơi trác táng, không có chuyện gì là không làm. Hôm ấy, hắn thua bạc ở sòng bài, đúng lúc phụ thân và đệ đệ ta vô tình đi ngang qua."

"Hắn nổi cơn giận dữ, định đánh phụ thân ta để trút giận. Đệ đệ ta ngăn cản, còn đánh trả vài cái, khiến hắn ghi hận trong lòng. Sau đó, hắn sai người theo về tận nhà, chẳng những g.i.ế. c c.h.ế. t phụ thân và đệ đệ ta, mà còn phóng hỏa thiêu rụi cả căn nhà."

Ta nhìn thấy hốc mắt Triệu Dũng đỏ lên, chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ về lưng hắn, an ủi mà chẳng nói nên lời.

"Ngày đó, ta may mắn thoát nạn vì đang giúp việc ở nhà một thân thích."

"Sau khi g.i.ế. c hắn, ta chạy trốn. Đúng lúc ấy, Trấn Bắc Vương chiêu binh, chẳng những giúp ta tìm được đường sống, mà còn tránh khỏi việc bị quan phủ truy bắt."

"Vốn dĩ ta có sức khỏe tốt, lại không sợ chết, chẳng bao lâu đã trở thành một Thiên Phu trưởng."

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Trong một trận chiến lớn, ta đã liều mình cứu Trấn Bắc Vương và bị một đao c.h.é. m xuống. Sau khi chiến trận kết thúc, Trấn Bắc Vương đích thân trả thù cho ta, đưa cả gia tộc của tên công tử kia vào ngục giam."

"Ta vốn không ham quyền thế, chỉ là thế cục bức bách, nên Trấn Bắc Vương đã cho ta lộ phí để về quê."

Ta đưa tay khẽ chạm vào vết sẹo trên mặt hắn.

"Ngỡ rằng là ác quỷ hạ phàm, nào ngờ đó lại là vết tích của quân công."

Triệu Dũng hôn nhẹ lên đầu ngón tay ta.

"Vậy… hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Lần này là do Tuyên Bình Hầu nuôi tư binh, cấu kết với Hằng Thân Vương tạo phản."

Thì ra hôm ấy, khi nghe tin ngọn núi ngoài thành bị phong tỏa, Triệu Dũng đã sinh nghi. Hắn dò xét rồi phát hiện ra trên núi là tư binh mà Hầu phủ nuôi dưỡng. Tuyên Bình Hầu xưa nay không được Hoàng thượng trọng dụng, chỉ là một Hầu gia hữu danh vô thực.

Nhưng Hằng Thân Vương lại hứa hẹn cho hắn thực quyền.

Hằng Thân Vương khi còn trẻ từng nắm đại quyền trong tay, nhưng sau đó binh quyền bị tước đoạt, thanh thế cũng từ đó mà suy yếu.

Nhiều năm nay, hắn ở phong địa âm thầm thu phục nhân tâm, chuẩn bị cho ngày này.

"Ta đã điều tra rõ ràng rồi lập tức gửi mật thư cho Trấn Bắc Vương. Ngài ấy liền dẫn theo tinh binh âm thầm tiến kinh. Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc rồi, nàng yên tâm đi."

"Nhưng mà… Trấn Bắc Vương không có chiếu chỉ mà tự ý hồi kinh, liệu Hoàng thượng có trách tội không?"

"Đừng lo, Hoàng thượng rất tín nhiệm Trấn Bắc Vương. Đừng nghĩ ngợi nữa, ngủ đi. Mấy ngày nay chắc nàng chẳng ngủ yên giấc đúng không?"

Được hơi ấm từ vòng tay hắn bao bọc, những lo lắng trong lòng ta cũng dần buông xuống. Rất nhanh, ta chìm vào giấc ngủ sâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!