Chương 40: (Vô Đề)

Việt Hoàn nhìn Trình Yên, tầm mắt chẳng chút rời đi.

Hắn mong chờ Trình Yên sẽ đáp lời, còn Trình Yên bởi vì duyên cớ từ Việt Hoàn, cũng không khỏi bắt đầu tự hỏi trong lòng.

Trước kia là như thế nào, bây giờ lại là dạng gì?

Trước kia, nàng chỉ cảm thấy đêm trừ tịch dài vô tận, lớn lên rồi cũng gần như không thấy hồi kết. Niềm vui, hạnh phúc dường như chỉ thuộc về người khác, đối với nàng mà nói, chỉ là sự lãnh đạm.

Nàng chỉ hy vọng đón giao thừa có thể mau kết thúc, để sớm được nghỉ ngơi.

"Còn bây giờ, lại thấy thời gian trôi nhanh đến bất ngờ.

"Trình Yên nhìn những đốm pháo trúc, không khỏi lui về phía sau một bước, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng tuyệt nhiên không muốn rời đi sớm như vậy. Nàng chỉ muốn nhìn thêm một chút, rồi lại nhìn thêm một chút."Sắp tới giờ Tý rồi."

Trình Yên trong lòng không rõ là đang mong chờ hay tiếc nuối, nhưng khi biết giờ Tý đã đến, thần sắc không tránh khỏi có chút mất mát.

Việt Hoàn nghe vậy, hiểu được Trình Yên thực sự đang cảm thấy vui mừng. Với hắn mà nói, đó chính là một niềm vui lớn đáng trân trọng. Sau khi b.ắ. n pháo xong, đầu bếp nữ liền bê sủi cảo lên.

Như thường lệ, mọi người quây quần bên bếp lò, cả gia đình đều chỉnh tề ngồi vào.

Việt Nghiên và Việt Xu ăn không ít, hai nàng dựa sát bên Trình Yên, làm nũng, vuốt ve bụng mình.

Trình Yên tất nhiên không từ chối.

Còn Việt Hoàn thì muốn nói chuyện với Trình Yên, lại chẳng có cơ hội nào. Hắn nhìn sang Việt Nghiên và Việt Xu, trong lòng lại sinh ra chút không hài lòng.

Như thế nào mà lúc nào cũng có hai nàng đó bên cạnh?

Kết quả là, Việt Hoàn với hai muội muội không biết vì sao lại trở nên cáu kỉnh.

Thậm chí làm Việt Quốc công cùng Nhan thị cũng không hiểu nổi.

"Cảnh Hành đó càng lớn càng khó sống, lại cứ thích tranh cãi với hai đứa nhỏ ấy thế nào?

"Nhan thị cười, không nói lời nào, đón hai nàng khuê nữ đến bên cạnh, rồi phát phong bao lì xì cho họ. Trong nhà tiểu bối ai cũng có, dù là con trai hay con gái cũng không ngoại lệ. Bọn nhỏ cầm phong bao lì xì, vui vẻ trở về sân. Ngay cả Trình Yên cũng nhận được phong bao, nàng bắt đầu thật sự không thể tin nổi. Việt Hoàn thấy nàng vui mừng, trở về Thanh Khê Viện sau, liền đưa phần của mình cho nàng."Đó là tổ mẫu để lại quy củ, bà ấy nói, mọi người trong lòng bà vẫn luôn xem bọn trẻ như hài tử." Việt Hoàn hơi ngượng ngùng sờ cằm, lớn như vậy còn nhận tiền lì xì, trong lòng vừa thấy xấu hổ lại vừa tự hào.

Nỗi lòng phức tạp ấy, hắn cũng không tiện nói với ai khác.

Giờ đây, khi thoải mái phát tiền lì xì cho vợ, tâm tình Việt Hoàn lại càng khác đi.

Trình Yên nhận lấy hai cái phong bao đỏ, về đến viện liền muốn tìm rương để cất giữ bạc tiền.

Hôm nay đã vất vả suốt ngày, chờ đến lúc tan cuộc vui đã gần giờ sửu, Trình Yên mệt đến kiệt sức, Việt Hoàn tinh thần cũng không được tốt lắm. Nhưng vì lúc trước uống trà nên hai người bây giờ vẫn chưa buồn ngủ nhanh.

Nàng không ngủ được, cũng không biết phải làm gì, nhân lúc rảnh rỗi, liền nằm nghiêng trên giường cùng Việt Hoàn trò chuyện phiếm. Đây là trải nghiệm chưa từng có, làm Trình Yên cảm thấy rất mới mẻ.

Việt Hoàn cũng cảm thấy hết sức mới mẻ.

"Thế tử, ngày mai muốn làm gì?

"Trình Yên không tìm được chủ đề gì khác, thường chỉ nghĩ gì thì hỏi vậy. Ngày mai là mùng một tháng giêng, lại không có thói quen đi thăm thân,"Ngày mai không đi thăm người thân, ở nhà thôi."

"Nhân dịp Tết Âm Lịch, ngoài kia cũng không có chỗ nào hay để đi chơi."

"Sớm hay muộn, sẽ có rất nhiều thân thích lần lượt đến nhà, còn có vài vị trưởng bối trong tộc cũng sẽ tới.

"Việt Hoàn thật ra cũng không nhớ rõ ràng lắm. Hắn nhớ năm ngoái lúc này, cũng chẳng thể đi đâu, chỉ biết ở nhà. Đến bữa cơm trưa, Việt Quốc công sẽ vào thư phòng giải quyết công vụ. Quanh năm suốt tháng, chẳng lúc nào rảnh rỗi. Năm ngoái, Việt Hoàn đều ở cùng phụ thân, nhưng năm nay, hắn lại không muốn nhìn thấy phụ thân mắt to trừng mắt nhỏ như vậy."Ngươi có muốn đi đâu không?"

Trình Yên không nghĩ tới đề tài lại rơi vào mình, nhanh chóng lắc đầu, "Ta không có nơi nào muốn đến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!