Chương 32: (Vô Đề)

Trình Yên rời khỏi Trình phủ khi trời hãy còn sớm.

Bà bà tuy nói sẽ cho Trương ma ma đến đón nàng, nhưng nàng thật sự không muốn chờ lâu đến vậy, liền lấy cớ vội vàng rời đi. Cũng may Lý thị và Trình Nhuế lúc ấy vẫn chưa tìm được cớ gì để ngăn nàng lại.

Ngồi trên xe ngựa, tâm tình Trình Yên trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Nàng nhớ đến những lời Lý thị và Trình Nhuế đã nói, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Lý thị mấy năm nay luôn khắt khe với mình. Tựa hồ từ khoảnh khắc nàng dũng cảm phản bác lại, những bóng ma trong quá khứ ấy đã dần dần tan biến.

Đây là lần đầu tiên nàng kiên định phản kháng như vậy, tuy rằng trong mắt nhiều người, hành động ấy có lẽ chẳng đáng gì.

Xuân Lan và Thải Hà cũng vô cùng kích động.

Hai người ngồi bên cạnh Trình Yên, vui vẻ trò chuyện, từ tận đáy lòng mà mừng cho nàng.

Sau khi trở về Việt Quốc công phủ, Trình Yên vẫn chưa nhắc đến những lời Lý thị đã nói với bà bà. Nàng tuy không rõ vì sao Trình Đồng Tế và Lý thị lại tin rằng chuyện này đối với Việt Quốc công phủ dễ như trở bàn tay, nhưng nàng thật sự không muốn mở miệng nói ra.

Chân trước nàng vừa đặt chân đến Thanh Khê viện, thì sau lưng Lý thị đã gửi tới một phong thư. Trong thư lời lẽ gay gắt, giận dữ trách mắng nàng bất hiếu.

Hết lần này đến lần khác dùng những lời cay nghiệt mắng nhiếc, Trình Yên đọc kỹ từng câu, tuy không còn buồn rầu như trước, nhưng trong lòng rốt cuộc vẫn có đôi chút lo lắng.

Niềm vui trên xe ngựa sớm đã tiêu tan, thay vào đó là nỗi lo lắng nặng nề. Trình Yên cẩn thận cất thư đi.

Xuân Lan và Thải Hà chạy đến, lo lắng nhìn nàng.

"Thiếu phu nhân, là xảy ra chuyện gì sao?"

Trình Yên chậm rãi lắc đầu: "Không có gì, chỉ là Lý thị có hơi không chịu nổi mà thôi.

"Thải Hà vô cùng tín nhiệm Trình Yên, chỉ cần nàng nói không có việc gì, thì sẽ tin tưởng là thật. Thấy Trình Yên lắc đầu, nàng cũng cho là mọi chuyện ổn thỏa. Xuân Lan thấy vậy, liền dỗ Thải Hà đi nhà bếp nhỏ hầm canh:"Trước kia không có điều kiện, giờ trong viện đã có nhà bếp nhỏ, ngươi nên tranh thủ biểu hiện cho tốt một phen."

"Xuân Lan tỷ tỷ nói phải lắm."

Thải Hà không chút nghi ngờ, vui vẻ đồng ý, "Thiếu phu nhân, ngài muốn uống canh gì?"

"Cứ vào nhà bếp xem có gì thì nấu cái đó, không cần phí công chuẩn bị quá cầu kỳ." Trình Yên đối với chuyện ăn uống thật ra cũng không có quá nhiều khẩu vị hay yêu cầu.

Nhưng nàng không biết rằng Thải Hà chờ chính là những lời này. Tuy hiện tại viện có nhà bếp nhỏ, nhưng việc mua nguyên liệu vẫn do đại bếp tổng quản. Muốn nấu món gì, vẫn phải đến đại bếp lĩnh nguyên liệu.

Mà điều Thải Hà thích nhất chính là được cùng các đầu bếp nữ nói chuyện phiếm.

Tâm tư của nàng đơn giản, chỉ là muốn biết thế tử thích ăn gì, sau khi hỏi thăm rõ ràng thì có thể về nói cho Trình Yên biết. Cả nàng và Xuân Lan đều mong thiếu phu nhân và thế tử có thể phu thê hòa thuận.

Sau khi Thải Hà đi rồi, Xuân Lan lo lắng nhìn về phía Trình Yên: "Thiếu phu nhân, thật sự không có chuyện gì sao?"

So với Thải Hà, Xuân Lan cẩn thận và nhạy bén hơn nhiều. Có lẽ vì lớn tuổi hơn một chút, nàng càng thấu hiểu tình cảnh của Trình Yên.

Thật ra Trình Yên cũng không rõ ràng lắm liệu có thật sự không có việc gì.

Có một số việc thật sự rất khó đoán trước.

Tựa như nàng vốn nghĩ Trình Đồng Tế và Lý thị sẽ còn muốn giữ thể diện, sẽ không đến mức nói rõ những chuyện kia với nàng. Ai ngờ, hai người ấy lại chẳng hề màng đến mặt mũi gì nữa.

Chuyện đã đến mức trắng trợn bày ra trước mặt.

Hiện tại, tuy nàng chưa đồng ý với Lý thị, nhưng Trình Yên cũng không biết Lý thị liệu có dễ dàng buông tay như vậy hay không.

"Còn không biết sau khi phụ thân hồi phủ, Lý thị sẽ nói với ông ấy những gì."

Trình Yên nhẹ giọng nói, nhưng nàng hiểu rõ kết quả sẽ ra sao. Lý thị sao có thể vì nàng mà nói tốt, không thêm mắm dặm muối đã là không tồi, chờ sau khi nói ra, Trình phủ sẽ nghĩ như thế nào, ai có thể lường trước?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!