"Ngươi có thể lý giải được một loại thủ đoạn, có thể sẽ biết đây cũng không phải đơn giản là dựa vào dung mạo mà đoạt được sủng hạnh." Nụ cười của Lý Trì Nguyệt rất nhanh biến mất, chuyển sang nhàn nhạt nói với Đồ Cửu Mị.
" Ta nói cho ngươi một bí mật, ta không thích Hầu gia, cho nên Hầu gia sủng hạnh hay không, ta cũng không lưu ý." Đồ Cửu Mị biết lời này không nên tùy tiện nói cho người khác nhưng mơ hồ nàng đã nghĩ nói cho phu nhân, có thể là bởi vì nàng cảm thấy phu nhân cũng không thích Hầu gia, nếu không nàng thế nào lại dạy bản thân đi lấy lòng phu quân của nàng đây. Đồ Cửu Mị cảm thấy chân chính thích một người, thế nào sẽ nguyện ý cùng người khác chia sẻ đây?
Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ Cửu Mị, khó có được cảm thấy nàng chẳng phải ngốc nữa, nàng là ngu xuẩn rồi, cho dù nàng không thích Hạng Huy cũng nên giấu ở trong lòng, cho đến lạn ở trong bụng cũng không nên công bố với người khác, nếu truyền ra ngoài, không khác nào tự chui đầu vào rọ.
" Nếu là bí mật thì không nên dễ dàng nói cho người khác, động vật đều biết đem bụng mềm giấu hảo mới có thể an toàn, ngươi tùy ý đem lời như vậy nói ra, thật sự là rất ngu xuẩn." Sắc mặt Lý Trì Nguyệt có chút nghiêm khắc.
" Ta sẽ không cùng người khác nói, ta cảm thấy phu nhân nhất định sẽ không nói ra bên ngoài, cũng sẽ không trách cứ ta, ta mới dám nói cùng phu nhân." Đồ Cửu Mị nhìn thấy sắc mặt Lý Trì Nguyệt băng lãnh, sợ hãi nói, thật ra nàng là có chút sợ phu nhân.
" Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy ta sẽ không trách cứ ngươi, ngươi và ta giao tình cũng không quá lớn, có thể nói chuyện cũng chỉ là lần này mà thôi, cũng chỉ gặp qua ba lần, ngươi liền đem lời không nên nói, nói với một ngươi chỉ mới gặp mặt ba lần, dựa vào cảm giác phán đoán thái độ làm người của đối phương, ngươi cảm thấy ngươi như vậy là sáng suốt sao?" Lý Trì Nguyệt hỏi ngược lại.
Đồ Cửu Mị bị hỏi đến mặt đỏ tai hồng, trong lúc nhất thời một câu đều đáp không được, phu nhân nói đúng, nàng xác thực chỉ là dựa vào cảm giác phán đoán thái độ làm người của phu nhân.
" Ta tin tưởng cảm giác của bản thân, ta tin phu nhân!" Đồ Cửu Mị kiên định nói.
" Ta chỉ có thể nói, cảm giác của ngươi sai rồi, lẽ nào ngươi chưa bao giờ nghĩ đến một loại khả năng, ta ưu ái ngươi như vậy, chỉ là bởi vì thai nhi trong bụng ngươi, để khiến ngày khác sau khi thân cận, ta sẽ lựa chọn bỏ mẹ giữ con." Lý Trì Nguyệt gần như lãnh khốc nói ra bốn chữ bỏ mẹ giữ con.
Đồ Cửu Mị nghe vậy, sắc mặt trắng nhợt, nàng nhìn khuôn mặt Lý Trì Nguyệt gần như lãnh tình đến không hề có chút ấm áp, nàng dĩ nhiên trong lúc nhất thời cũng không xác định được.
Lý Trì Nguyệt hơi kéo khóe miệng, gặp mặt ba lần, có thể có bao nhiêu tín nhiệm, cảm giác tin tưởng phu nhân sẽ không thương tổn nàng của Đồ Cửu Mị liền dao động. Tín nhiệm giữa người với người, có đôi khi yếu đuối vô cùng, cho nên lúc Đồ Cửu Mị nói tin tưởng nàng, Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy buồn cười.
" Cái gọi là hại nhân chi tâm không thể có, phòng người chi tâm không thể không, mặc dù là ta, ngươi cũng nên đề phòng một chút." Lý Trì Nguyệt cuối cùng nói một câu như vậy sau đó liền xoay người rời khỏi hậu viện.
Đồ Cửu Mị có chút ảo não nàng hẳn là phải tin tưởng phu nhân, không nên dao động, nếu như phu nhân thực sự muốn bỏ mẹ giữ con, nàng tuyệt đối sẽ không nói với bản thân, hơn nữa phu nhân nói tất cả đều là thiện ý, nàng chỉ là đang dạy bản thân trở nên thông minh một ít mà thôi. Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân cùng muội muội nhà nàng có vài phần tương tự, đều là người ngoài lạnh trong nóng.
" Chờ một chút, phu nhân, ta vẫn tin tưởng ngươi." Đồ Cửu Mị gọi Lý Trì Nguyệt, kiên định nói, vừa rồi trong nháy mắt dao động, không tính toán là gì hết.
Lý Trì Nguyệt cũng không dừng bước, nàng nghĩ bản thân hôm nay đã lo nhiều việc rồi.
Đồ Cửu Mị nhìn thân ảnh của phu nhân rời đi, mới phát hiện thân ảnh kia quá đơn bạc, chập chờn như nhược liễu dáng người thoạt nhìn cực mỹ, nhưng lại có vẻ suy nhược, thân thể phu nhân cho dù có thể sinh nở, sợ là cũng chịu không nổi đau khổ cực sinh nở. Đồ Cửu Mị thường xuyên nghe nói rất nhiều nữ tử thân thể mảnh mai vì sinh nở mà chết, nàng nghĩ phu nhân không thể sinh nở thật ra cũng tốt.
" Mị phu nhân, ngươi đi đâu rồi?" Lục Đào sớm đã từ chỗ Trương má má trở về, nàng trở về liền không thấy Mị phu nhân nhà mình, trong lòng có chút nóng nảy, vừa định đi ra ngoài tìm, phải hiểu được Mị phu nhân hiện tại là đối tượng trọng điểm bảo vệ.
" Tùy ý đi dạo một chút." Đồ Cửu Mị nhìn thấy Lục Đào dáng vẻ cực kỳ khẩn trương, thực sự không biết nên nói cái gì, nàng thật sự cảm thấy mang thai không coi là đại sự gì, đặc biệt hiện tại bụng vẫn bình thường, thực sự không cần khẩn trương như vậy.
" Mị phu nhân, sau này ngươi đi đâu, ta đều phải theo sau." Lục Đào cực kỳ nghiêm túc căn dặn tiểu chủ nhà nàng.
Đồ Cửu Mị nghe vậy, không khỏi thở dài, quả nhiên là càng thêm câu thúc.
" Được rồi, vừa rồi Trương má má căn dặn chúng ta tận lực không nên đến hậu viện, phu nhân thích ở hậu viện, cũng không thích người khác quấy rầy." Lục Đào đem chuyện quan trọng nói với Đồ Cửu Mị, cái khác đều là chuyện bản thân nàng phải chú ý cùng Mị phu nhân không có quan hệ gì, Mị phu nhân chỉ cần dưỡng tốt thân thể là tốt rồi.
" Ân." Đồ Cửu Mị không dám cùng Lục Đào nói vừa rồi nàng đã đi hậu viện cũng đã quấy rầy phu nhân, hơn nữa tựa hồ làm cho phu nhân mất hứng rồi, có thể cũng không phải là mất hứng, chỉ là không thích nhìn thấy nàng, phu nhân nhất định là cảm thấy nàng rất ngu xuẩn.
Về sau, Đồ Cửu Mị liền rất ít gặp phu nhân, nàng cảm thấy bản thân cũng nhanh biến thành heo rồi, cơm đến há mồm, y phục đến thì đưa tay, những người đó vẫn luôn muốn đút nhiều một ít, làm cho nàng cùng thai nhi trong bụng đều có thể mập lên, chỉ là tựa hồ không thấy có hiệu quả, ăn nhiều thứ hơn cũng không thấy nàng béo lên. Bất quá từ sau khi có thai, bản thân nàng trở nên thích ngủ, sáng sớm thức dậy trễ không nói, qua buổi trưa cũng muốn ngủ thêm một thời gian rất dài, vì vậy hơn phân nửa thời gian đều mê man ngược lại cũng không phải rất khó qua, thoáng chốc đã ở trong viện của phu nhân một tháng, ngày trôi qua thực sự hỗn độn. Lúc đầu một hai ngày nàng phải thỉnh an phu nhân, nhưng phu nhân cũng không gặp nàng, chỉ để An Nhi chuyển cáo nàng, khiến nàng dưỡng thân thể là tốt rồi, những nghi thức này có thể miễn thì miễn.
Chỉ là trong thời gian thanh tỉnh này, thật sự là buồn chán, lại cái gì cũng không thể làm, làm chút chuyện liền khiến mọi người theo sau lo lắng, chỉ sợ nàng động thai khí, vì vậy để an lòng mọi người, Đồ Cửu Mị chỉ đành cái gì cũng không làm, trong lòng cũng không thích hiện trạng như vậy, sống an nhàn sung sướng thân thể xương cốt dưỡng đến yếu đi thì không được rồi.
Đồ Cửu Mị từ trước viện tản bộ trở về liền ngoài ý muốn nhìn thấy phu nhân dĩ nhiên đang chờ phòng trong của nàng, gặp phu nhân báo động trước, thực sự khiến nàng cả kinh, nàng cho rằng phu nhân không muốn gặp nàng.
" Phu nhân." Đồ Cửu Mị lập tức cung kính gọi,
Lý Trì Nguyệt chỉ hơi gật đầu.
" Phu nhân bảo Triệu đại phu bắt mạch cho ngươi." An Nhi mở miệng nói.
Đồ Cửu Mị lúc này mới chú ý đến Triệu đại phu đứng ở một bên, hắn nhất định là tới hậu viện bắt mạch cho tất cả phu nhân, mới vừa rồi chỉ thấy được phu nhân, trực tiếp bỏ qua Triệu đại phu. Bất quá cũng không kỳ quái, trong nhóm người, ngoại nhân nhất định trước tiên sẽ chú ý phu nhân lớn lên cao thượng nhã nhiên như vậy.
"Thế nào?" Lý Trì Nguyệt mở miệng hỏi Triệu đại phu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!