Thời cổ có một vị Hoàng đế, già đầu rồi nhưng vẫn chấm con dâu của chính mình, vì thế cưỡng bức con dâu vào cung làm nữ đạo sĩ, cuối cùng phong nàng làm Quý phi.
Phổ thiên chi hạ, mạc phi vương thổ.
Suất thổ chi tân, mạc phi vương thần.(Trong thiên hạ, đâu đâu cũng là đất của vua. Người trong thiên hạ, đều là con dân của vua). Ngay cả cái chuyện bóp méo luân lý như cường thú con dâu còn có thể trở thành giai thoại phong lưu thiên cổ, thì Mai Úc có là gì?
Hoàng đế từ tận đáy lòng không coi đó là việc lớn.
Sau hôm Đông cung Thái tử thiết yến, Hoàng đế tuyên triệu Diệp Bùi Thanh cùng các tướng quân tây chinh vào triều, luận công ban thưởng. Mai Úc cũng bị triệu kiến, cúi đầu đứng một bên.
Hoàng đế nói:
"Lần này tây chinh, Diệp Bùi Thanh có công không nhỏ, nên trọng thưởng." Vì thế phong hắn làm Hoài Hoá Đại tướng quân, ban thưởng phong ấp hai ngàn hộ, mười xe châu báu.
Hoàng đế còn thương xót hắn trước nay sống có chừng mực, lấy quốc sự làm trọng, đặc biệt tặng cho hắn hai mỹ nhân, một nam một nữ, để hắn mang theo hồi phủ.
Phong thưởng như vậy chính là làm trò trước mặt Thập Tam, Diệp Bùi Thanh xấu hổ cúi đầu.
Các tướng quân khác cũng lần lượt được phong hầu.
Khi đã phong thưởng xong xuôi, Hoàng đế mới nói Mai Úc cũng có công, phong làm Trường Uyên Khai quốc tử, phong ấp bách hộ (là một tiểu tước vị ngũ phẩm).
Hôm nay hắn cũng không định làm gì Thập Tam, chỉ nhìn y vài lần.
Hai người vừa ra khỏi cung, Thập Tam liền nói:
"Trở về ta sẽ thu dọn hai gian phòng trong viện, an trí hai vị mỹ nhân này."
Diệp Bùi Thanh xấu hổ nói:
"Không cần an bài họ ở trong viện chúng ta, tìm bừa một chỗ cho họ là được."
Thập Tam nói:
"Thế sao được? Ý tốt của Hoàng Thượng, nếu đối xử lạnh nhạt hai vị mỹ nhân, chẳng phải mang tội?"
Diệp Bùi Thanh híp mắt nói:
"Ngươi lo sẽ lạnh nhạt hai vị mỹ nhân, sao lại không lo lạnh nhạt với ta? Cố tình gây chuyện, cứ thế đẩy nam nhân của ngươi đi phải không."
Thập Tam nói:
"Danh tiếng ghen ghét của Thập Tam đã truyền khắp trên dưới Mục Quốc phủ, lần này đâu dám cản trở chuyện tốt của thế tử? Chi bằng ta tạm thời dọn khỏi viện, từ từ ngẫm lại, quay mặt vào tường suy nghĩ, vừa hay không quấy rầy thế tử cùng tân nhân."
Diệp Bùi Thanh nói:
"Hoá ra ngươi cũng bận tâm đến danh tiếng của mình."
Lúc này Thập Tam vừa vặn muốn lên kiệu, Diệp Bùi Thanh vốn định lên ngựa, nhưng rồi lại đẩy mạnh Thập Tam vào bên trong cỗ kiệu, bản thân cũng tiến vào.
Thập Tam vốn chỉ biết đấu võ mồm cùng hắn, giờ thấy hắn chen chân vào, cũng có phần trở tay không kịp, nói: Thế tử muốn làm gì?
Diệp Bùi Thanh nói:
"Miệng lưỡi khéo léo, chỉ biết khi dễ ta. Có nhớ trước kia ta từng nói ở trong kiệu cũng có thể giao hoan? Hôm nay liền cùng ngươi thử xem."
Rồi hô với ra ngoài: Khởi kiệu!
(Tỉnh lược 300 chữ)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!