Sảnh ngoài Lâm phủ.
7361 đứng giữa chính sảnh, trước mặt là Lâm quản gia đang cúi người hành lễ.
Trên ghế chính, một mỹ phụ nhân khoác áo ngoài màu hồng ruốc, tay phe phẩy một thanh ti phiến, khóe môi ẩn hiện nét cười. Hẳn đây chính là cô nãi nãi trong lời hạ nhân, muội muội của Lâm lão gia, chính thất phu nhân của Quý tri phủ ở thành phủ.
Quý phu nhân hạ ti phiến xuống, ánh mắt dừng trên người 7361, lướt qua một lượt rồi hỏi vị biểu thiếu gia mặt mày uể oải bên cạnh: "Hành Nhi, đây chính là vị tiểu ca đã cứu con sao?"
Quý Hành vốb dĩ đang cau mày ủ dột, nghe vậy lập tức không vui, vội phản bác:
"Nương, sao lại nói là cậu ta cứu con? Rõ ràng là tên quê mùa này phá hỏng chuyện tốt của con! Con chưa tính giáo huấn cậu ta đã là nể mặt nương lắm rồi!"
"Hành Nhi, nói năng cho đàng hoàng, sao có thể gọi ân nhân cứu mạng của con như thế được?"
Nghe giọng nương có ý trách mắng, Quý Hành dù không cam lòng cũng đành im bặt, chỉ lẩm bẩm biện giải: "Con đâu có cần cậu ta cứu, tiểu gia vốn dĩ đã định tự nhảy xuống...
"Chưa dứt lời đã thấy nương sắc mặt trầm xuống. Quý Hành lập tức ngậm miệng. Quý phu nhân đưa tay vẫy 7361:"Đứa trẻ ngoan, lại đây để ta nhìn xem nào."
7361 đang mãi chăm chú ngắm bồn cảnh trong góc sảnh, hoàn toàn không để tâm lời vị cô nãi nãi kia. Vẫn là Lâm quản gia lặng lẽ kéo nhẹ cậu một cái, cậu mới xoay đầu lại: "Người đang gọi ta sao?"
"Ngươi làm sao có thể nói chuyện với nương ta như thế, thật không có quy củ!"
7361 nhìn về phía biểu thiếu gia đang trừng mắt tức giận với mình, bình thản đáp: "Ta dùng miệng nói chuyện mà."
"Ngươi—! Ta có ý nói như vậy sao?"
Thấy Quý Hành lại sắp nổi giận, Quý phu nhân không thể không lên tiếng: "Hành Nhi, cha con dạy con nói chuyện với khách nhân như vậy sao?"
Nhìn sắc mặt nương trầm xuống, Quý Hành nghẹn giận: "Con..."
Quý phu nhân khẽ đặt cây quạt tròn trong tay xuống, không còn để ý đến đứa con được nuông chiều quá mức của mình nữa. Bà quay sang 7361, nở một nụ cười nhu hòa:
"Hành Nhi tính tình nóng nảy, là ta quản giáo không nghiêm. Ta thay nó xin lỗi ngươi trước."
7361 cảm thấy kỳ lạ. Vì sao ai cũng phải thay vị biểu thiếu gia này xin lỗi? Lúc ở trong sân, Lâm quản gia cũng đã nói như vậy.
Nghĩ thế, cậu liền hỏi thẳng: "Vì sao hắn cứ phải để người khác thay mình xin lỗi?"
Lâm quản gia đứng bên nghe vậy, suýt chút nữa ôm ngực, muốn ngăn lại cũng chẳng kịp. Bởi lẽ, ngay sau đó, 7361 lại tiếp tục nghi hoặc nói: "Ta thấy hắn đâu có bị câm đâu.
"Câu nói vừa thốt ra, cả Quý phu nhân lẫn Quý Hành đều ngẩn người. Quý Hành thì không ngờ 7361 lại dám lớn mật như vậy, nhất thời không thể tin nổi. Còn Quý phu nhân thì chưa từng gặp ai lại thẳng thắn đến mức này, cảm thấy có phần thú vị. Lâm quản gia thì toát hết mồ hôi, vội bước lên trước một bước, cúi người hành đại lễ:"Cô nãi nãi, biểu thiếu gia, vị tiểu đệ này của ta tính tình là vậy, không giỏi ăn nói. Mong cô nãi nãi và thiếu gia chớ chấp nhặt với cậu ấy. Hôm nay vốn là lỗi của lão nô, là ta làm chậm trễ thời gian.
Cậu ấy chẳng qua chỉ đến đưa đồ ăn, nếu thiếu gia muốn trách phạt, vậy xin cứ phạt lão nô đây."
Quý Hành vốn đang định phát hỏa, nhưng bị Lâm quản gia chen ngang như vậy, cơn giận nghẹn giữa ngực, đôi mắt phượng trừng thẳng về phía 7361.
"Đứa nhỏ này... nhưng thật ra thú vị lắm.
"Quý phu nhân lấy lại tinh thần, khẽ bật cười. Cười vài tiếng xong, bà quay sang Lâm quản gia nói:"Ngươi đứng lên đi, ta sao có thể trách phạt đứa nhỏ này? Mời cậu ấy đến đây vốn là để cảm tạ vì đã cứu Hành Nhi.
Hành Nhi, con nói có phải không?"
Quý Hành: "......"
"...... Nương đã nói vậy, nhi tử còn có thể nói gì nữa? Nếu người vui vẻ, muốn tạ thì cứ tạ đi. Dù sao......
"Câu kế tiếp, Quý Hành chưa nói hết, nhưng gương mặt xinh đẹp đã tràn đầy vẻ không vui. Quý phu nhân khẽ thở dài, sau đó quay sang 7361, dịu giọng:"Đứa nhỏ ngoan, ngươi không cần khẩn trương. Đã nói là muốn cảm tạ, vậy ta muốn hỏi một chút, ngươi có thiếu thứ gì không? Tiền bạc cũng được, thứ khác cũng thế, cứ việc nói.
Nếu hợp lý, ta sẽ làm quà tạ lễ tặng cho ngươi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!