Yên lặng.
Nhà chính yên tĩnh đến mức như có người vừa ch. ết.
Sắc mặt Vương Kim Hà đỏ bừng, tựa như bị một bạt tai giáng xuống giữa đường phố. Ngực ông ta phập phồng kịch liệt, gằn giọng quát: "Ngươi đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì?"
"À." 7361 nói, "Chính là nói về chuyện ngày hôm qua, khi ônh bị nữ nhân kia đuổi ra khỏi cửa, hắt cả bát nước bẩn lên người ——"
"Ngươi câm miệng cho ta!
"Vương Kim Hà gầm lên, vớ lấy chén trà trong tầm tay ném thẳng về phía 7361. 7361 nhẹ nhàng né qua, chén sứ đập vào tường vỡ tan thành năm bảy mảnh. Mảnh vỡ văng tứ tung, suýt nữa chạm vào chân mấy người bên cạnh Lưu thị, khiến bọn họ kinh hãi kêu lên. Tránh được cú ném, 7361 vẫn điềm nhiên nói tiếp phần còn lại:"...... Nàng ta còn mắng ông là đồ vô lại, không có tiền mà dám đến đó muốn lạn quần đương, hơn nữa còn muốn đánh ông.
Ta nói chính là chuyện này, giờ thì ông nghe rõ chưa?"
Vương Kim Hà có nghe rõ hay không thì không biết, nhưng Trương thị, người vừa bị tiếng chén vỡ làm giật mình hoàn hồn, lại nghe rõ rành rọt.
Bất cứ ai cũng không thể chịu đựng nổi việc hán tử nhà mình ra ngoài lén lút!
Nhớ lại nửa năm qua, thái độ của Vương Kim Hà ngày càng qua loa, số bạc mang về nhà cũng ngày một ít đi. Trương thị giận dữ quát lớn một tiếng, lập tức đứng dậy lao thẳng về phía Vương Kim Hà.
Vương Kim Hà còn đang nghĩ xem phải làm sao bịt miệng 7361, chưa kịp nhúc nhích thì đã thấy bóng người lướt qua trước mắt, ngay sau đó liền bị đè xu. ống, nhận mấy cái bạt tai như trời giáng, đến mức đầu óc ù ù.
Trương thị vừa đánh vừa mắng:
"Ngươi cái đồ lão bất tử đáng chém ngàn đao, dám đối xử với ta như vậy! Mẹ nó, ta hỏi ngươi, nửa năm nay ngươi không thèm về nhà! Tiền cũng không đưa! Nhưng lại đi bao nuôi kỹ nữ bên ngoài! Mau nói rõ ràng cho ta, ả ta là ai!"
Vương Kim Hà bị đánh đến lảo đảo lùi lại, muốn tránh nhưng không thoát:
"Ngươi điên rồi à! Nào có ai! Nó cố tình đổ bát nước bẩn này lên đầu ta, chẳng lẽ ngươi còn chưa rõ hay sao?... A! Buông tay! Mau buông tay ta ra!"
Trương thị quanh năm làm lụng vất vả, sức lực tự nhiên mạnh hơn Vương Kim Hà. Trên mặt ông ta bị cào mấy vết rướm máu, lỗ tai thì bị véo đến suýt rách, cả người bị đẩy ngã đập vào bàn phía sau, ngay cả lý chính đứng một bên cũng bị va vào suýt nữa ngã nhào.
"Làm cái gì vậy! Định làm loạn đến mức nào nữa đây?" Nhìn thấy hai người bất chấp mọi thứ lao vào xâu xé nhau, lý chính vội vàng chống quải trượng, quay sang cg con Vương Thành Lâm quát,
"Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau kéo bọn họ ra!"
Mọi người vội vàng xông lên, phải tốn một phen sức lực mới tách được hai người ra. Nhưng dù đã bị lôi ra, Trương thị vẫn hung hăng phun một ngụm nước bọt về phía Vương Kim Hà, ánh mắt như thể muốn xé nát một miếng thịt từ trên người ông ta xuống.
Trong nhà cuối cùng cũng yên ổn trở lại, nhưng trong lòng lý chính đã sớm ngán ngẩm đến cực điểm.
Việc nhà là chuyện khó giải quyết nhất, huống hồ người Vương gia cũng chẳng phải hạng tử tế gì. Ngày trước, Trương thị ỷ vào nhà mình giàu có, thường xuyên gây xung đột với thôn dân.
Vương Minh Võ cũng chẳng khá hơn, suốt ngày chơi bời lêu lổng, tụ tập cùng hai tên nhàn rỗi ở thôn bên uống rượu, đánh bạc bằng xúc xắc.
Nếu không phải vì thân phận lý chính, ông thật sự chẳng muốn dính dáng vào chuyện này.
"Nhà các ngươi nếu không định giải quyết chuyện của Lý thị, vậy hôm nay ta đi đây, sau này có xảy ra chuyện gì cũng đừng tìm ta nữa."
Vương Kim Hà bị đánh đến toàn thân đau nhức, một tay ôm mặt, miệng không ngừng xuýt xoa hít khí lạnh. Trong lòng ông ta nghẹn một cục tức to bằng trời, nghe thấy lý chính hỏi vậy, liền giận dữ đáp:
"Hôm nay dù trời có sập xuống, Vương gia chúng ta cũng không thể để cha chồng bị con dâu bôi nhọ thế này! Nếu lý chính ngươi không quản, ta lập tức lên nha môn! Dù thế nào, người này cũng không thể giữ lại trong Vương gia!"
Lý chính đưa mắt nhìn về phía 7361: "Lý thị, ngươi có gì muốn nói?"
7361 còn chưa kịp mở miệng, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một trận xôn xao. Trong đám đông, không biết ai hô lên: "Tú tài đến!"
"Tú tài? Bùi phu tử sao?" Có người kinh ngạc thốt lên, "Y sao lại tới đây?"
"Không biết nữa, trước nay Tú tài cũng chưa từng qua lại với Vương gia mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!