Chương 26: Đẩy mạnh tiêu thụ

Bùi Nhuận từng nói có khả năng sẽ xảy ra tình huống như thế này.

7361 chẳng hề tức giận, cậu đặt sọt tre xuống, kéo lớp hẹ bên trên ra, lấy mấy quả dưa chuột và cà tím bị đè phía dưới.

"Này, nói ngươi đấy! Ngươi còn không mau đi?"

Tên chọn mua thấy 7361 vẫn đứng đó, lại còn ngang nhiên bày đồ trước mặt hắn, lập tức ngữ khí càng thêm khó chịu. Hắn tiến lên hai bước, định đuổi người.

Hai kẻ đi theo phụ trách thu mua rau sắc mặt cũng chẳng mấy tốt đẹp. Chẳng trách bọn họ tức giận, vốn dĩ bọn họ chuyên cung ứng rau xanh cho tửu lâu, vì chuyện này còn phải đi cửa sau không ít. Không nói đâu xa, chỉ riêng phần lợi ích từ việc cung ứng rau cho tửu lâu cũng đã kiếm được khối bạc rồi.

Vậy mà trước mắt lại có kẻ không biết điều, dám ngang nhiên phá chuyện làm ăn của bọn họ ngay giữa thanh thiên bạch nhật, đương nhiên là không vừa mắt.

Một trong hai kẻ kia cũng lên tiếng quát: "Kêu ngươi đi còn không nghe sao? Còn không mau cút?"

7361 chẳng buồn để ý đến hắn, chỉ cầm lấy cà tím và dưa chuột trong tay, giơ lên trước mặt tên chọn mua: "Dưa leo với cà tím, các ngươi có thu không?"

Tên chọn mua sững người, lời khó nghe vừa định thốt ra lại nghẹn xuống, không nhịn được mà hỏi: "Ngươi lấy từ đâu ra?"

Cà tím với dưa chuột sớm nhất cũng phải một tháng nữa mới đến kỳ thu hoạch.

"Ta tự trồng." 7361 đáp, "Các ngươi thu không? Nếu không thì ta đi tửu lâu khác hỏi một chút."

Tên chọn mua nhìn vào sọt tre của 7361, thấy trong đó chỉ có mấy chục quả cà tím và dưa chuột. Số lượng này mang về nấu ăn cũng chỉ làm được hơn chục bàn, đối với một tửu lâu lớn thì chẳng đáng là bao.

Nếu là rau xanh khác thì thôi, nhưng lúc này dưa chuột và cà tím quả thực hiếm có. Chỉ cần làm một món rau trộn dưa chuột đơn giản cũng có thể thành đặc sản, bán được giá cao.

Tên chọn mua bắt đầu dao động, ánh mắt âm thầm quét qua quét lại trên sọt tre.

Hai kẻ đi cùng thấy hắn chần chừ, liền hạ giọng nhắc nhở: "Triệu ca, huynh xem... Chúng ta đã bàn bạc từ trước rồi..."

Người được gọi là Triệu ca bừng tỉnh, nhớ lại thỏa thuận trước đó với hai người này, trong lòng không khỏi do dự: "Ta thấy cũng không nhiều lắm..."

Đúng là không nhiều, có mua cũng chẳng ảnh hưởng đến nguồn cung của hai kẻ kia. Nhưng trong mắt bọn họ, chuyện lại không đơn giản như vậy.

Hôm nay mua ba, năm cân, ngày mai mua mười, tám cân, lâu dần chẳng phải sẽ chiếm mất phân nửa thị phần của bọn họ? Nếu để 7361 quen thuộc với người trong tửu lâu, biết đâu sau này lại cướp luôn con đường cung ứng thì sao?

Quan trọng nhất là bọn họ vừa mới để ý thấy, không chỉ dưa chuột và cà tím khiến người ta kinh ngạc, mà cả hẹ và rau diếp trong sọt cũng tươi tốt bất thường. Ai biết sau này sẽ thế nào?

Thế nên dù số lượng không nhiều, bọn họ cũng không thể để tên ca nhi này chen chân vào tửu lâu.

Một trong hai kẻ kia tiếp tục nói:

"Triệu ca, chỉ có chút này thì không đáng là gì, nhưng nói đi cũng phải nói lại, thời tiết thế này, ai biết hắn làm sao trồng ra được? Lai lịch không rõ ràng, ngài thu vào thì là chuyện nhỏ, lỡ khách nhân ăn phải có chuyện thì..."

Hắn không nói thẳng, nhưng rõ ràng là đang ám chỉ rau của 7361 có vấn đề.

Tên chọn mua ban đầu đã định thu mua, nhưng nghe vậy cũng thấy chẳng đáng giá là bao, hơn nữa, nể mặt hai kẻ kia một chút vẫn hơn, bèn nói:

"Thôi được, ta biết rồi. Cũng chẳng phải thứ gì hiếm lạ, vài ngày nữa tự nhiên cũng có."

"Đúng là vậy.

"7361 nghe rõ toàn bộ cuộc đối thoại, nhưng cậu không nói gì thêm. Cậu nhanh chóng đặt rau trở lại sọt, kéo lớp hẹ phủ lên trên, rồi cõng sọt tre rời đi. Bùi Nhuận từng nói, đến tửu lâu bán rau vốn chỉ là thử vận may, không có kết quả thì cũng chẳng cần dây dưa, đổi sang chỗ khác là được. Thấy 7361 cứ thế rời đi, dứt khoát sạch sẽ, hoàn toàn không giống những kẻ thường đến cầu cạnh, tên chọn mua ngẩn người. Hắn vô thức hỏi theo bóng lưng cậu:"Ngươi định mang số rau đó đi đâu bán?"

7361 quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu: "Ngươi không mua, sao lại quản ta bán cho ai?"

Dứt lời, cậu không hề ngoảnh lại, thẳng bước rời đi.

Nhìn bóng dáng 7361 khuất dần, trong lòng tên chọn mua mơ hồ có chút hối hận, cứ cảm giác mình đã bỏ lỡ thứ gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!