Phía ngoài sắp xếp mấy chiếc xe quân cảnh.
Trước đó Trần Hiếu Quý phái xe đến đón, sau khi nghe thấy tiếng còi cảnh sát, liền để tài xế lái đi. Xe đi vòng quanh vùng phụ cận để chờ tin
tức.
Sau khi Trần Hiếu Quý nói chuyện với tài xế, liền gọi cho Lam Diễm báo vị trí của xe.
Lam Diễm cười cợt, "Xem ra Quý tổng rất an toàn."
"Một việc rất nhỏ." Bên này Trần Hiếu Quý rất ồn ào, hắn nói còn bận chuyện khác, cúp điện thoại.
Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao đứng chờ xe ở giao lộ.
Doãn Tiểu Đao đang suy nghĩ điều gì, quay đầu nhìn bảng hiệu của thành giải trí kia. Cô có hơi chú ý đến người cảnh sát kia.
Lam Diễm thấy mệt, liền tựa vào cửa kính của cửa hàng bên cạnh. Hắn nhìn pizza bày trong cửa hàng, hỏi: "Đao thị vệ, đói bụng không?"
Cô lấy lại tinh thần, "Đói bụng."
"Tôi cũng đói." Nhưng hắn không mang ví. "Về nhà nấu trứng chân giò hun khói đi."
So với cửa hàng pizza, cô càng chờ mong ăn món hắn nấu, "Được."
Lam Diễm nhìn ánh đèn nê ông đỏ trên đường, đột nhiên có hơi nhớ Vượng
thành. Nơi đó cách xa Lam thị, không có nhiều chuyện xấu như thế này.
Cũng không biết được thân thể có thể càng gần thêm một bước đến bị hủy
hoại, đêm nay sau khi hút xong, vô cùng mệt mỏi. Hơn nữa, liều lượng kia cũng chỉ duy trì không tới mười phút vui sướng cho hắn.
Hắn nghĩ có phải là sau này cần tăng thêm liều lượng.
Tác dụng phụ của ma túy đã lớn hơn. Trí nhớ của hắn ngày càng kém, ngủ
càng ngày càng nhiều. Đi tới Vượng thành một tháng, hắn thậm chí đã quên cả hình khuôn mặt của Trần Hiếu Quý.
Lam Diễm đã sớm đoán trước tương lai của chính mình. Nếu không phải chơi ma túy quá liều rồi đi đời nhà ma, chính là chết trong tay Lam thị.
Dù sao nhất định cũng không có kết quả tốt.
Hôm qua sau khi tạnh mưa không khí hơi chuyển lạnh, có gió lạnh nhẹ thổi qua. Biển quảng cáo cách đó không xa đột nhiên sáng lên, màu hồng nhạt
sáng lấp lánh bầu trời.
Đó là quảng cáo thương mại giới thiệu thất tịch sớm.
Đột nhiên Lam Diễm kêu lên một tiếng: "Đao thị vệ."
"Ơi." Doãn Tiểu Đao bày trận sẵn sàng đón địch.
Hắn cười lên: "Tôi có một kế hoạch."
"Hả?"
"Nếu độc thân khổ não, vậy thì yêu đương là được rồi." Có ý kiến nói
rằng tình yêu là phép thuật. Chỉ cần hắn vừa nghĩ đến mình còn không có
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!