Lam Diễm rất thích xuống bếp, nhưng có một chuyện làm hắn rất phiền chán, đó là rửa bát.
Trước đây vì để không rửa chén, hắn tình nguyện ra ngoài ăn. Hoặc là để
xoong nồi bỏ đó mấy hôm, chờ đến khi ấp ủ đủ cảm xúc rửa bát, mới cố hết sức đi rửa hai lần.
Hiện nay có Doãn Tiểu Đao, đương nhiên hắn sẽ đẩy trách nhiệm đi.
Sau bữa cơm chiều, Lam Diễm nhàn nhã tựa trên ghế sa lông, gác hai chân
lên, "Đao thị vệ, cô không thể ăn không mỗi ngày. Tôi bận rộn nấu nướng
cả buổi, hiện tại vừa mệt vừa buồn ngủ. Cô dọn dẹp bát đũa một chút. Mọi chuyện sau đó cô phụ trách." Câu cuối hắn dùng giọng điệu nhấn mạnh.
"Được." Doãn Tiểu Đao không cảm thấy không thích hợp, ngược lại, thế này rất công bằng.
Lam Diễm thỏa mãn cười. Chỗ tốt duy nhất của việc có người ngu ngốc bên cạnh, là có thể tùy ý sai bảo. Cô ít phản kháng.
Người tốt thường bị bắt nạt, đây là thực tế.
Trong phòng bếp bừa bộn khắp nơi. Sau khi Lam Diễm nấu ăn xong liền để xoong nồi bên cạnh không quan tâm.
Doãn Tiểu Đao không oán giận một câu nào.
Thời điểm cô rửa bát, Lam Diễm vào phòng ngủ. Đóng chặt cửa phòng, đóng cửa sổ, kéo kín rèm cửa sổ, hút thuốc phiện.
Doãn Tiểu Đao chưa từng tận mắt nhìn thấy người nghiện, nhưng cô đã từng nghe qua.
Mấy năm trước, Tây tỉnh từng xảy ra một vụ án. Một người đàn ông vì ma
túy mà táng gia bại sản, vợ con đều tức giận bỏ đi. Một hôm hắn hút quá
liều, sinh ra ảo giác, tự mình nhảy sông chết đuối.
Lúc Doãn Tiểu Đao nghe chuyện này, cảm thấy người đàn ông đó chết chưa
hết tội. Cô không phải không biết thông cảm cho người khác, nhưng đó là
tự gây nghiệp, đều là đáng đời.
Cô nghĩ kết quả sau này của Lam Diễm có thể hay không cũng chết giống như vậy.
Sinh mệnh của hắn. Hắn không quý trọng, đó là tự làm tự chịu. Nếu trong
lúc làm nhiệm vụ, hắn ngã trước mặt cô, cô cứu. Hết nhiệm vụ, có lẽ mắt
cô sẽ không chớp một cái.
Bởi vì, Lam Diễm là loại người cô chán ghét.
Dù sao cô cũng không có nhiều cao thượng, tất cả là vì Hoành quán mới nhận lời với Lam thị.
-------
Lam Diễm ở trong phòng gần hai tiếng.
Sau khi ra ngoài, tinh thần hắn phấn chấn, khe khẽ ngâm nga giai điệu
không biết tên, trên mặt đã không còn dấu vết vừa hút ma túy. Xem ra tâm tình hắn lúc này không tệ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!