Chương 22: Quyết chiến (6)

Từ cánh rừng phía bắc và một đường mòn dưới chân núi Trâu, hai đoàn quân Văn Lang ùa ra liên tục, đã có xu thế vây chết quân Ân.

Vì Ba và Du Sơn thống lĩnh hai đạo quân này đánh thốc vào giữa đội hình quân Ân. Ý định quá rõ ràng, họ muốn chia cắt quân địch thành hai phần, từ đó cắt đứt sự chỉ huy của chủ soái đối phương với thuộc hạ phía sau.

Vì Ba cầm giáo lao lên vùn vụt, lướt đến đâu là đâm giáo đến đó, những binh lính Ân bình thường không cách nào phản ứng kịp. Nhờ vậy mà những chiến binh phía sau có cơ hội xẻ ra một đường gây náo loạn quân Ân.

Phía đường mòn, Du Sơn cầm rìu lớn bổ ra từng nhát mạnh mẽ, tuy tốc độ kém hơn Vì Ba, nhưng uy lực kinh người, mỗi một rìu bổ xuống là lấy một mạng quân địch. Khí thế như vậy làm quân Ân tạm thời không kẻ nào dám lại gần, liên tục lùi lại trốn tránh.

Theo sau hai vị Lạc tướng là những chiến binh Văn Lang đẩy từng chiếc xe gỗ, bên trên là các loại tre, gỗ khô. Cứ sau khi chia cắt được quân địch, họ sẽ châm lửa rồi đẩy những chiếc xe này về phía địch. Hai hàng lửa ấy như hai cánh tay người khổng lồ đang dần bóp nghẹt quân Ân.

Từ xa nhìn thấy tình hình này, lòng Chí Long và Lâm Dũng như lửa đốt. Chúng biết một khi quân trận bị chia tách, sẽ rơi vào tình cảnh ngặt nghèo, hậu quân không chỉ huy, tiền quân lại không có viện trợ.

Lúc này chúng chỉ có thể dẫn quân của mình quay lại, ngăn cản điều đó xảy ra.

***

Cục diện chiến trường thay đổi không chỉ những kẻ phía sau thấy được, đầu chiến tuyến, những người như Hùng Huy Vương, Lang Báo hay Văn Hắc Toàn đều nhận ra.

Hùng Huy Vương tâm trạng lập tức thay đổi, trước đó ông cố gắng chèo chống chiến đấu với một chiến tướng trẻ trung chỉ bằng chút ý chí còn sót lại từ thời trẻ. Bây giờ ông tựa như trút được gánh nặng, dù có chết ngay bây giờ, thì ông cũng không tiếc.

Hùng Huy Vương lập tức thay đổi cách chiến đấu, từ phòng thủ cầm cự chuyển thành phóng khoáng hào hùng, lấy thương đổi thương. Bởi thế mà mới qua ba đợt giao phong, trên người ông đã có thêm ba vết thương, tuy vậy ông cũng kịp trả lại cho kẻ địch hai đòn.

Văn Hắc Toàn cảm thấy vô cùng khuất nhục, đánh với một lão già khọm như thế mà lại để đối phương kéo chân hồi lâu, bây giờ lại bị kẻ đó làm đổ máu. Dù chỉ là hai vết thương nhỏ, không quá ảnh hưởng nhưng đây chắc chắn là vết nhơ trong cuộc đời cầm binh của hắn.

Mắt hắn loé lên sắc lạnh, cây giáo trong tay Văn Hắc Toàn hoá thành một loạt ảo ảnh, hắn gần như xuất toàn bộ thực lực ra.

Giáo một lần nữa đập vào khiên của Hùng Huy Vương, nhưng lần này tấm khiên ấy không thể chịu được nữa mà vỡ đôi, bản thân ông cũng trúng một nhát chém trên tay, cả người văng ra, nằm trên đất.

Thừa thắng xông lên, Văn Hắc Toàn đuổi theo sát nút, bổ thêm một giáo, hòng lấy mạng Hùng Huy Vương. Hùng Huy Vương sức lực không còn bao nhiêu, chẳng thể né tránh, đành nâng dao lên đón đỡ.

Con dao nhỏ bé nào đủ sức trực diện chống lại đòn giáo uy lực như thế, chỉ nghe rắc một tiếng nó đã bị gãy thành hai mảnh. Một lần nữa Hùng Huy Vương lại trúng đòn, lần này là một vết cắt từ vai xuống gần ổ bụng, máu chảy ào ạt.

Thấy kẻ địch chỉ còn thoi thóp, Văn Hắc Toàn không bỏ qua, tiến lên bồi thêm một nhát cuối. Cây giáo nhằm thẳng tim Hùng Huy Vương đâm tới.

Choang! Hừ!

Ngọn giáo không đạt được mục đích, vì đã bị một ngọn giáo khác hất ra. Kẻ đến là Lang Báo.

Thì ra anh em họ Tô tuy gây rất nhiều khó khăn cho Lang Báo, nhưng sau khi hai cánh quân của Vì Ba và Du Sơn tham chiến, tuyến phòng thủ của cả hai bắt đầu có chút rối loạn.

Nắm lấy cơ hội hiếm có, Lang Báo liều mạng đón đỡ một giáo của Tô Trung vào đùi, đâm trả lại một giáo vào bụng Tô Tín. Đòn này làm Tô Tín gần như không còn sức chiến đấu, nằm trên đất kêu rên. Nhưng trước đó hắn đã kịp quét ra một giáo, chém trúng Lang Báo, may mắn vết thương này khá nông.

Hai người phối hợp còn bị Lang Báo ép đến mức chỉ có thể phòng thủ, nay chỉ còn một người sao có thể là đối thủ của ông? Dù đùi vừa bị một vết thương nặng nhưng giao phong thêm mười chiêu Tô Trung bị Lang Báo gạt giáo ra, rồi tung chân đạp thẳng vào ngực hắn.

Lúc Tô Trung tiếp đất cũng là lúc mũi giáo của Lang Báo theo sát phía sau, đục xuyên giáp rồi cắm cả người hắn xuống đất.

Sau khi xử lý hai anh em họ Tô, Lang Báo cũng nhận ra Hùng Huy Vương bị ép vào thế chết, ông bất chấp vết thương ở đùi chạy đến cứu viện. May mắn kịp thời chặn lấy một đòn sau cùng của Văn Hắc Toàn. Tạo cơ hội cho tuỳ tùng mang theo Hùng Huy Vương lui lại phía sau.

Lang Báo và Văn Hắc Toàn lại chuẩn bị nghênh chiến một kẻ địch mới, tuy nhiên với thương thế và hao hụt thể lực trước đó của hai bên, phần thắng đang nghiêng về kẻ sau.

***

Cơ Hồng liên tục vung giáo tấn công thân dưới của Gióng, khiến cậu không ngừng né tránh. Phía trên lại phải dùng khiên và gươm đối phó với những lần tập kích của Lý Tiểu Siêu.

Nhân lúc đối phương vừa phát hết lực, Gióng dùng khiên đập vào thân giáo của Lý Tiểu Siêu, cùng lúc đó cả người búng về phía sau.

Sau khi thoát ra một khoảng, Gióng có cơ hội điều chỉnh lại nhịp thở. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu cậu và hai tên này giao phong, chỉ biết những lần trước đó hai bên đã để lại không ít vết thương lên phe địch.

Đứng đối diện, Cơ Hồng giao mắt với Lý Tiểu Siêu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!