Chương 87: Ngoại Truyện Trọn Vẹn

Đến ngày tràn ngập niềm vui và sự háo hức.

Dược Khuê đang chỉnh lại cavat cho chồng, hai người ăn mặc chỉnh chu, hào hứng vì chút nữa thôi họ sẽ tham dự lễ cưới hoành tráng.

Bước vào nhà hàng sang trọng, đôi vợ chồng trẻ tay trong tay đặt phong bì mừng cưới vào hộp trước cửa ra vào.

Bên trong căn phòng rộng lớn với những bàn tiệc được bày trí chỉnh chu.

Có đến vài trăm khách mời tham dự hôn lễ ngày hôm nay của Triều Khang và Nhược Phù.

Anh và cô đã đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới cách đây bốn tháng.

Hiện bé con của họ cũng đã hơn chín tháng tuổi.

Chiều nay cô giao bé cho vú nuôi chăm nom ở nhà để hai vợ chồng dành thời gian đến dự hôn lễ của chị hai và bác sĩ Ngạn.

Trước khi lễ cưới bắt đầu, cô đã túc trực bên cạnh chị hai, giúp Nhược Phù chỉnh trang đầu tóc, makeup và váy áo chỉnh chu.

Sau đó cô trở về nhà thay trang phục rồi cùng chồng đến dự hôn lễ.

Giây phút cô dâu chú rể xuất hiện, Nhược Phù được Đông phu nhân nắm tay đi trên lễ đường và tiến về phía Triều Khang khiến cô ấy và cả Dược Khuê không khỏi xúc động.

Dù Đông phu nhân không phải mẹ ruột của chị hai, nhưng tình yêu thương bà ấy dành cho chị cô chẳng khác gì tình mẫu tử ruột thịt.

Sau khi nam MC dẫn dắt đôi lời, mọi người bên dưới sân khấu vỗ tay chúc mừng đôi trẻ.

Triều Khang cùng Nhược Phù uống rượu giao bôi và cắt bánh cưới.

Họ nhìn nhau bằng ánh mắt thắm thiết, ngập tràn tình yêu đôi lứa.

Phong Lĩnh cũng dịu dàng nắm lấy tay Dược Khuê, cả hai nở nụ cười vui tươi trước hạnh phúc của cô dâu, chú rể.

Cuối cùng tình yêu của cặp đôi luật sư

- bác sĩ cũng đơm hoa kết trái, cùng nhau đi đến bến bờ hạnh phúc.

———————————————

Sau khi bé con được một tuổi, anh đã dành tặng cho cô món quà đầy bất ngờ.

Phong Lĩnh đã cho xây dựng một toàn soạn lớn, do cô điều hành.

Anh biết cô rất yêu thích công việc báo chí nên muốn Dược Khuê được thoải mái làm việc với đam mê của mình.

Bây giờ con trai của cả hai đã được một tuổi, cô có thể yên tâm để bắt đầu đi làm.

Nhân dịp sinh nhật của nhóc nhỏ, anh đưa hai mẹ con đến cửa hàng trang sức đá quý lớn nhất thành phố thuộc tập đoàn Uri.

- Em thấy sợ dây chuyền này thế nào?

Cô nhìn mặt dây chuyền được đính kim cương xanh lam sáng loá mà có chút choáng ngợp.

Bước vào nơi đây như bước đến thiên đường của giới thượng lưu, từng món trang sức đều vô cùng đắc đỏ.

- Rất đẹp, đây là loại kim cương quý nhất của Uri mà anh từng nói với em sao?

Anh gật đầu rồi nhẹ nhàng đeo sợi dây chuyền vào cổ Dược Khuê, trước sự ngạc nhiên của cô.

- Đúng vậy, nhưng đây chưa phải là viên đá quý nhất của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!