Bên dưới chật chội, liên tục co thắt dữ dội bởi lần đầu tiên chịu sự xâm nhập đột ngột của chiếc chày to lớn.
- Khít chết được.1
Hắn nói một câu vô sỉ khi tước đoạt đi sự trong trắng của cô.
Cơ thể này như chẳng thuộc về cô nữa, đau đớn cùng cực, hôm nay dấn thân vào chốn nguy hiểm này, cô không ngờ rằng bản thân lại bi thảm như vậy.
Bất giác mắt cô ứa lệ, nước mắt tuôn rơi chẳng thể kiểm soát, nhưng dù cô có đau đớn, tủi nhục ra sao thì con sói hung tợn vẫn nhất mực thưởng thức con mồi ngon đang bị hắn khống chế.
Nước mắt chảy dài thấm ướt ga giường, hắn dừng nụ hôn, đưa tay cởi bỏ áo ngực trên người cô.
Hai tay cô đang bị trói chặt, bên dưới bị hắn xâm nhập đau đớn.
Người con gái cá tính mạnh mẽ, ghét nhất là bị người khác ép buộc, khống chế, dù cả cơ thể đang đau đớn tột cùng nhưng cô vẫn không muốn để hắn yên phận tận hưởng.1
Mặc hai tay đang bị trói, cô gắng sức vung mạnh hai cánh tay đang bị cột chặt vào nhau mà đánh vào đầu hắn.
- Đồ khốn...!
Ngay tức khắc cô im miệng khi bị bàn tay chết chóc bóp mạnh lấy cổ đến trợn tròn mắt, con ngươi đứng tròng như người sắp lìa đời.
- Con nhỏ này!
Trên đời này, hắn tối kỵ nhất là bị người khác chạm vào đầu, ký ức kinh hoàng đó, hắn mãi mãi không bao giờ quên.
- Cô chán sống rồi hả?
Vừa dứt lời, hắn siết chặt tay cô trên đỉnh đầu, ghì mạnh xuống giường không để cô có cơ hội chống trả.
Đoàn tàu vốn dĩ đã không nhân nhượng giờ lại càng thêm thô bạo mà thúc thật mạnh vào trong.
- A...ư... đừng mà...!
Hắn điên cuồng như cổ máy dập đã được lập trình sẵn, cô sợ hãi cực độ, cả cơ thể mềm nhũng vì nỗi khiếp vía bủa vậy.
Thân dưới như đang bị xé nát thành nhiều mảnh, đau đến mức bủn rủn.
Đôi gò bồng đảo đầy đặn hiện rõ trước mắt con sói khát tình, hắn không nhịn được liền lặp tức mút lấy, đê mê hai viên trân chân trong miệng như muốn nuốt chửng.
- Đừng... chạm vào chỗ đó...!
Cơ thể tuyệt mỹ khiến hắn say mê không lối thoát, hai ngọn đồi nhún nhảy liên hồi theo từng từng cú nhấp vào ra.
Cơn đau dần được xoa dịu, nhường chỗ cho khoái cảm thăng hoa khó tả bằng lời.
Hắn điên cuồng xoa nắn hai cặp tuyết lê tròn đầy thành đủ hình dạng méo mó.
Cả cơ thể cô phơi bày trước mắt người đàn ông xa lạ, ngượng ngùng, xấu hổ, căm phẫn, tủi nhục lẫn vô vàng cảm xúc khác đang len lỏi vào từng ngóc ngách suy nghĩ trong cô.
Sau một lúc hoà nhập liên hồi, đoàn tàu rút khỏi cửa hang.
Nhưng mọi chuyện chưa thể kết thúc ở đây, hắn nằm xuống, đưa tay nhấc một chân của cô lên rồi lại tiếp tục đưa chiến mã hùng dũng tiến vào hang sâu.
Không gian phòng tràn ngập những âm thanh rên rỉ và sự va chạm xác thịt đến nóng bỏng.
- Dừng lại đi mà...!
Cô cất lời cầu xin hắn để tìm kiếm chút tia hy vọng dẫu biết rằng cơ hội để được hắn buông tha thật sự rất nhỏ nhoi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!