Chương 15: Phá Thai Đi!

⚠Note: Trước khi đọc chương này Đan muốn chú thích rằng các bạn hãy bình tĩnh để tránh bức xúc và khó chịu.

Nam chính trong bộ truyện này có tuổi thơ rất bất hạnh nên đã bị ảnh hưởng đến tâm lý cũng như tính cách.

Ngoài ra, xung quanh nam chính có rất nhiều cạm bẫy và các mối nguy hiểm.

Vậy nên Đan mong các bạn có cái nhìn thoáng hơn đối với cách cư xử của nam chính.

Câu chuyện còn dài, mọi thứ sẽ dần sáng tỏ và được giải thích cặn kẽ ở các chương tiếp theo.

Thanks các bạn.1

————————————

Bạch Phong Lĩnh nói ra câu này khác nào đang xúc phạm cô, một sự hạ thấp đến khinh thường, Dược Khuê không nhịn được nữa, cô cất lời trong sự tức giận:

- Đồ khốn! Anh hỏi như vậy là có ý gì? Không phải với anh thì với ai?1

Anh trưng ra vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt sắc lạnh, trông hệt như một gã trai hư vô trách nhiệm.

- Sao tôi biết được?1

Cô càng hỏi anh thì chỉ càng nhận về sự bực bội.

Bạch Phong Lĩnh thật sự rất quá đáng, hắn khiến con gái nhà người ta có thai rồi lại nói như thể không chút bận tâm.1

Cô thở ra một hơi đầy bực tức:

- Hèn hạ.

Trước thái độ thờ ơ, phũ phàng từ anh, cô vung tay định tát vào mặt tên cầm thú tồi tệ nhưng anh đã chụp được cổ tay cô mà giữ lại.

- Cô tên gì?

Anh bình thản hỏi lại, đến tận hôm nay anh vẫn chưa biết tên cô gái đã bị mình lấy mất lần đầu.

Nói trắng là do Bạch Phong Lĩnh không để tâm và cũng chẳng muốn biết.

Nhưng vì chuyện cô có thai nên anh mới hỏi tên cô.

Tên thối tha khiến cô tức muốn bốc khói, nếu không vì đứa nhỏ trong bụng thì cô chẳng đời nào tha thiết gặp lại anh chứ nói gì đến việc tìm anh nói chuyện.1

- Hạ Dược Khuê.

Anh nhìn thẳng vào mắt cô, dù trong thân tâm có chút ngạc nhiên vì không nghĩ chỉ sau một lần mà "dính" quả ngọt.

Tuy nhiên thái độ của anh vẫn rất vô cảm mà cất lời:

- Phá thai đi.1

Cô bàng hoàng nhìn anh, câu nói vô nhân tính như vậy mà Bạch Phong Lĩnh cũng có thể nói ra được, khốn nạn đến thế là cùng.

- Anh điên rồi sao? Nó là con của anh...!

Không để cô nói hết, Bạch Phong Lĩnh gằn giọng:

- Nó là của nợ, nếu cô muốn sống yên thân thì phá thai đi.1

Tình cảnh còn tồi tệ hơn những gì cô nghĩ, chẳng những hắn không chịu trách nhiệm mà còn bảo cô bỏ đứa nhỏ, tên này không còn là người nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!