Té ra Nhiệm không dọa. Ba ngày sau khi tuyên bố
"tao sẽ cho tụi mày coi", Nhiệm cho Chuyên và Mẫn coi liền.
Chuyên và Mẫn đang ngồi học bài trên gác, Nhiệm ở đâu chạy xộc vô, mặt mày hớt hơ hớt hải:
- Chết rồi! Cứu tao, tụi mày ơi!
- Gì vậy?
- Chuyên trố mắt
- Bị chó cắn hả?
Nhiệm nhăn nhó:
- Mày lúc nào cũng đùa được!
- Tao hỏi thật chứ đùa gì! Nếu không bị chó rượt thì có gì phải hốt hoảng vậy?
Nhiệm móc trong túi áo ra một tờ giấy đặt lên bàn:
- Xem đây nè!
Chuyên và Mẫn lập tức châu đầu lại đọc. Hóa ra đó là thư của em Thủy mới gởi cho Nhiệm.
Thư viết: "Trước nay tôi luôn nghĩ anh là người đàng hoàng vì vậy tôi đã không ngại ngần khi nhận lời đi xem phim với anh. Không ngờ anh lại cả gan bịa đặt những chuyện tày trời về quan hệ giữa anh và tôi. Chỉ vì tình cờ mà tôi nghe được những điều anh bốc phét với bạn anh.
Nhưng như vậy cũng đã quá đủ để vĩnh biệt một con người như anh!
". Thư lèo tèo vài dòng nhưng lời lẽ cay đắng và quyết liệt. Nhiệm, cả Mẫn và Chuyên, hoàn toàn bất ngờ trước"biến cố" này.
Mẫn ngó Nhiệm, tặc lưỡi:
- Kiểu này thì nguy to!
Nhiệm ỉu xìu:
- Thật khổ! Mình nói chuyện với nhau trên này, chẳng hiểu sao em lại nghe được!
Chuyên chép miệng:
- Ban ngày ồn ào có thể không nghe, chứ buổi tối thì chắc nghe rõ, nhất là giọng mày lúc nào cũng oang oang.
Mẫn nheo mắt:
- Kệ, có vậy lần sau mày mới bỏ cái tật ba hoa.
Nhiệm chắp hai tay:
- Thôi, thôi, con lạy ông, con biết tội rồi! Cái quan trọng bây giờ không phải là hạch tội con mà là chỉ cho con cách gỡ bí đây nè!
Khi nói câu đó, nét mặt của Nhiệm trông rất khổ sở, khác xa với vẻ lạc quan, lếu láo hàng ngày. Mẫn bật cười:
- Sao hôm trước tụi tao nghe mày hướng dẫn muốn thành công trong tình yêu, phải...
Nhiệm xua tay:
- Chuyện đó cũ rồi, đừng nhắc nữa! Tao đang rối lên đây mà mày cứ cà khịa!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!