Mẫn không thể nào tin được trong cuộc
"chạy đua tới tình yêu" giữa hai ông bạn, rốt cuộc Nhiệm lại là kẻ thắng cuộc.
Ngay trong buổi chiều Nhiệm ở đâu chạy ào lên gác hí hửng thông báo cho Mẫn và Chuyên tin sốt dẻo:
- Tối nay lúc bảy giờ tao sẽ dẫn em Thủy đi xem phim ở rạp Hòa Bình. Tụi mày nhớ... đón xem!
Mẫn còn mỉm cười bán tín bán nghi:
- Lại tưởng tượng!
Nhiệm giơ ngón tay cái lên, hào hứng nói:
- Thật trăm phần trăm! Thằng Chuyên đến giờ này vẫn chưa thấy động tĩnh gì, coi như thua rồi!
Chuyên trầm tĩnh:
- Để coi! Nếu quả đúng như vậy thì tao chịu thua mày!
Đúng bảy giờ kém mười lăm, Chuyên và Mẫn đã đứng lóng ngóng trước rạp Hòa Bình, chờ xác nhận nguồn tin của Nhiệm.
Đợi đến bảy giờ hai mươi, vẫn không thấy hai nhân vật chính xuất hiện, Chuyên cười khẩy:
- Thằng Nhiệm tung tin vịt gạt tụi mình ra đây đứng mởi cẳng chơi!
Mẫn chép miệng:
- Chắc nó xù rồi! Em Thủy sức mấy chịu đi xem phim với nó! Chuyên ngó Mẫn:
- Giờ tính sao? Về hay đợi?
Mẫn lưỡng lự:
- Thôi, đợi thêm năm phút nữa đi!
Đợi thêm năm phút nữa, vẫn chẳng thấy gì, cả hai tính quay về, bỗng Mẫn kêu lên:
- Nép vô gốc cây, lẹ lên! Thằng Nhiệm tới!
Chuyên nhảy vô gốc cây, thò đầu ra:
- Đâu?
- Đằng kia kìa!
Chuyên dòm theo tay chỉ của Mẫn nhưng vẫn không thấy Nhiệm, bèn hỏi:
- Nó đi một mình hay đi với em Thủy?
Mẫn xuýt xoa:
- Đi với em Thủy đàng hoàng!
Chuyên than thở:
- Vậy là tao thua rồi!
Nhiệm vừa đi vừa dòm dáo dác, ý chừng muốn tìm xem Chuyên và Mẫn nấp ở đâu. Thủy đi bên cạnh, vẫn áo trắng thêu bông đỏ. Có lẽ đó là chiếc áo ưa thích nhất của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!