Chuyên đăng ký học tiếng Anh ban đêm chủ yếu vì mê âm nhạc nước ngoài. Cách đây gần một năm, đến chơi nhà một người bạn, Chuyên đã mê mẩn khi lần đầu tiên nghe nhóm ABBA chơi các bản Happy New Year, Ring Ring, Chiquitita..., nhất là các giọng nữ của Agnetha Faltskog và Annifrid Lyngstad.
Từ đó, anh quyết tâm sắm một cái cassette.
Dành dụm mấy tháng trời được một món tiền kha khá, Chuyên rủ Nhiệm và Mẫn đi lang thang sục sạo các cửa hàng bán đồ cũ. Sau một ngày lê tha hết cửa hiệu này đến cửa hiệu khác đến mỏi nhừ người, cả ba khuân về căn gác trọ chiếc Panasonic cũ kỹ còn toòng teng mảnh giấy nhỏ, ghi chất lượng 80%.
Món tiền trong túi không cho phép Chuyên mua một chiếc máy tốt hơn, nhưng dù sao Chuyên cũng rất hài lòng vì đó là món tài sản đáng giá duy nhất của ba anh em.
Những ngày sau đó là những ngày lùng sục băng nhạc. Chuyên tha về nhà đủ thứ trên đời: Beatles, ABBA, Boney M., Modern Talking, Wham, Capenter, Scorpions, Beegees... Mua hết tiền của mình, Chuyên vay tiền của Nhiệm.
Anh thu thập các băng nhạc một cách say sưa đến nỗi Nhiệm phải bực mình tuyên bố:
- Thôi, đủ rồi! Tao không ày mượn tiền nữa!
Bị cắt viện trợ, Chuyên đành thôi. Và bắt đầu những chuỗi ngày dài nằm lì trên giường nghe nhạc, không buồn nhúc nhích chân tay. Báo hại cho Nhiệm, những ngày đó anh phải rửa chén, cọ rửa sàn nhà thay cho Chuyên.
Vừa nhúng nùi giẻ vô thau nước, Nhiệm vừa nhìn lên chỗ Chuyên nằm với ánh mắt ác cảm:
- Chưa chán hả mày?
- Chưa.
Nhiệm liếm môi:
- Vừa lau nhà vừa nghe nhạc cũng được vậy?
Chuyên tỉnh bơ:
- Nằm yên nghe nhạc thích hơn!
Nhiệm gầm gừ:
- Biết vậy trước đây tao không ày mượn tiền mua băng!
Mặc cho Nhiệm tức tối, Chuyên vẫn nằm trơ trên giường, cười hề hề.
Nhưng Nhiệm không phải tức tối lâu. Khoảng một tuần lễ sau, Chuyên đã bắt đầu ngồi dậy được. Và những cuộn băng nhạc cũng từ từ giảm bớt trên giá sách.
Không biết Chuyên đem đi bán lại, đem đi đổi hay cho ai những cuộn băng anh không thích nhưng bây giờ anh chỉ còn giữ lại những collection nhạc của Beatles, ABBA và Boney M.
Trong ba nhóm đó, Chuyên đặc biệt thích ABBA.
Mẫn thích ABBA và Beatles. Nhiệm thì khoái Boney M.
Nhiệm bảo:
- Tụi Boney M. hát nghe khí thế hơn, táo bạo hơn!
Chuyên chọc quê:
- Táo bạo giống như mày chứ gì?
Nhiệm lắc đầu:
- Làm sao bằng tao được!
Sau vụ Happy Song, Nhiệm càng khoái Boney M. gấp bội.
Nhưng khác với Nhiệm và Mẫn, Chuyên không chỉ bằng lòng với việc nghe nhạc khơi khơi như vậy. Ngoài việc thưởng thức cái hay của âm điệu, tiết tấu, ngoài việc nắm bắt được ý nghĩa của lời ca, Chuyên còn muốn để tâm hồn mình rung động theo những sắc thái tình cảm, những biến đổi tinh tế trong giọng hát John Lennon, Frida v.v... Nói chung, Chuyên mơ ước nghe nhạc nước ngoài bằng cái tai của chính... người nước ngoài, một ước muốn vừa chính đáng vừa có vẻ kỳ quặc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!