Chương 49: Ám sát

Cao cao, giữa loan giá dĩ nhiên là thánh thượng, trái phải hai bên là Liên phi cùng thái tử, thủ hạ tả hữu phía xa là Kính vương, ngự bắc tướng quân cùng Lăng thừa tướng, sau đó là các quan đại thần.

Từ trong điện, nam tử thanh tú một thân huyền thanh quan bào bước ra, hành lễ:

"Khởi bẩm hoàng thượng, trước khi bắt đầu săn bắn, thỉnh người "loan điện duyệt mã".

"Đường ái khanh không cần đa lễ. Duyệt mã bắt đầu đi."

"Dạ." Đường Vũ Trúc chậm rãi đứng dậy, hướng mắt về phía mã tràng.

Chỉ nghe xa xa truyền đến tiếng ngựa hí, vó ngựa thổi tung bay lá vàng trên mặt đất. Từ mã tràng, tám con ngự mã thần tuấn rong ruổi chạy đến, tiếp đó là một nam tử huyền y ngồi trên ngựa bám sát theo sau.

Gió thu gào thét, vạt áo huyền sắc, tua cờ xám trắng phần phật bay, tóc dài như mực xõa tung, trên khuôn mặt lãnh tuấn, một đôi băng phách ngân mâu nhìn thẳng thiên tử ngồi trên loan giá, lộ ra vài phần hàn ý.

Liễm Hàn tựa như thuận gió mà đến, đột nhiên đề khí, vọt lên. Không một tiếng động, chỉ thấy tay áo hắc sắc lướt qua, nam tử đã tới trước điện, cách loan tọa khoảng vài trượng.

Trong nháy mắt, mọi người cả kinh, không nói nên lời.

Người ngồi trên hoàng tọa vẫn lạnh lùng nhìn Liễm Hàn, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác. Cạnh long tọa, hai hắc y nam tử yên lặng đứng một bên.

Huyền Dục rũ mắt, hừ nhẹ một tiếng.

Bỗng nhiên một tiếng thét chói tai phá tan sự im lặng, kiếm quang vung lên, trong chớp mắt đẩy ngã mấy thị vệ.

Trên điện nhốn nháo, đồng loạt nhìn về nơi hỗn loạn. Ngoại trừ Liễm Hàn.

Phút chốc, ánh sáng bạc lóe lên chói mắt, trước điện, thân ảnh huyền sắc vọt tới, đám đông chưa kịp phản ứng, chỉ nghe "keng

"một tiếng, đến khi nhìn lại loan tọa, đều đổ một thân mồ hôi lạnh. Nguyệt phách ngân kiếm hàn khí bức người, mũi kiếm cách yết hầu hoàng đế không đến một tấc. Thành hay bại, đều được quyết định bởi khoảng cách đó. Bởi vì… giữa khoảng cách đó, còn xuất hiện một mũi kiếm ngân bạc – Thối Tuyết. Liễm Hàn kinh ngạc, tức khắc phản công, lại nghe thấy một âm thanh rất quen, trong chớp mắt động tác liền ngưng lại."Hàn! Dừng tay!"

Chớp mắt, Thối tuyết lần thứ hai chế trụ được Nguyệt phách. Mặt nạ mỏng bong tróc, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ.

"…Vân Tiêu! Ngươi… Phản bội ta!" Liễm Hàn cả kinh nhìn Lưu Vân, bỗng nhiên ánh mắt kinh hỉ lạnh đi.

Lưu Vân trong lòng hơi hốt hoảng, trầm giọng: "Không có! Tin tưởng ta! Trong chuyện này có hiểu lầm… Hàn?!"

Trước mắt ngân quang vụt sáng, đau đớn bén nhọn từ trong ngực tràn ra, huyết sắc của Lưu Vân bắn lên huyền sắc xiêm y của Liễm Hàn, lập tức biến thành một màu đỏ kinh tâm động phách.

Liễm Hàn ánh mắt hoảng hốt, trên ngực Lưu Vân là một vạt đỏ rực yêu dã, trong ánh mắt hoảng hốt của y chỉ còn huyết sắc một màu.

Mùi máu tanh kích thích động vật ăn thịt trong khu vực săn bắn, cục diện bắt đầu hỗn loạn. Đám đông bắt đầu phản kích, đã có thị vệ xông lên loan tọa, bất quá không bắt kịp Nguyệt Phách trong tay Liễm Hàn.

Liễm Hàn dùng lực tung kiếm, đâm thẳng vào người khoác long bào.

Trên phượng tọa, Ngu Liên đầu ngón tay tựa hồ lóe lên ngân quang.

Huyền Kính bất động thanh sắc nháy mắt, vài thị vệ tiến lên phòng thủ ở giữa.

Bên tai dường như có thanh âm cắt da cắt thịt. Một bàn tay giữ lấy Nguyệt phách thân kiếm.

"Hàn! Ngươi không thể giết hắn! Ngươi là thân sinh nhi tử của hắn!

"Cái gì ——?! Tiên huyết dính dấp dọc theo Nguyệt phách chảy xuống, Lưu Vân tựa hồ chưa phát giác ra. Mắt phượng đen sáng vững vàng nhìn chăm chú người trước mắt, càng nhìn, tâm lại càng đau đớn. Trong một khắc Liễm Hàn xao lãng, đám đông chạy tới hét lên:"Bảo hộ hoàng thượng ——!

"Nhung trang nam tử tức thì nhảy lên loan điện, nhưng cũng không thay đổi được cục diện. Chỉ thấy ngân châm bay vút qua, người mặc long bào ngã xuống đất."Hoàng thượng ——" Thanh âm phô thiên cái địa dường như vùi lấp cả đại điện.

"Phụ hoàng!

"Huyền Dục kinh hãi, nhưng một bên bả vai bị Mạc Nguyệt bên cạnh giữ lại. Chẳng biết từ bao giờ, Lăng Thương bước tới phía sau y, ý bảo y đợi một chút, đừng sốt ruột."Ha ha ha ha ——"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!