Có một vài chuyện không thể trì hoãn, cứ kéo dài mãi có thể sẽ đánh mất quyền lựa chọn.
Bên phía Minh Ương đã mở một cuộc họp ngắn, rất nhanh đã đưa ra quyết định, chính là chọn bộ phim song nữ chủ này.
Không do dự nữa.
Thử thách lớn hơn, sự không chắc chắn nhiều hơn, đầu tư vào chưa chắc đã có hồi đáp, không giống như bộ phim kia dù thế nào cũng có một mức thành tích đảm bảo.
Nhưng cô càng muốn thử sức hơn.
Bộ phim còn lại cũng chỉ đành từ bỏ.
Tuy rằng đáng tiếc, nhưng không biết có phải vì đã có đường lui hay không, mà cô cũng có được sự dứt khoát để từ bỏ một cách quyết đoán.
Có lẽ lần sau sẽ không gặp được nữa.
Nhưng bỏ lỡ thì cứ bỏ lỡ thôi.
Châu Mộ dựa vào bàn làm việc, đưa ly cà phê đã gọi cho cô. Anh ta không có ý kiến gì: "Vậy cứ quyết định thế đi."
Anh ta cúi đầu bấm điện thoại, trao đổi về chuyện này, vừa nói: "Vụ bóc phốt hôm qua, tám phần là người đứng sau cũng nhắm vào kịch bản này."
Có cạnh tranh thì sẽ có chém giết. Bề ngoài thì hào nhoáng lộng lẫy, sau lưng khó tránh khỏi có vài thủ đoạn không thể để người khác biết.
Là ai thì trong lòng họ đều đã đoán được.
Nhưng đối phương hoàn toàn không đoán được chính chủ trong tin đồn, cũng không thể nào đoán ra được chính chủ. Mà những tin tức khác này, tất nhiên sẽ chỉ bị nghiền nát cho biến mất.
Blogger bóc phốt hôm qua, ban đầu còn xem thường những bình luận bảo anh ta đừng xóa bài, nào có ngờ được, chỉ vài tiếng sau, màn vả mặt đã đến nhanh như chớp.
—— Anh ta đã chủ động xóa bài đăng trên Weibo.
Trông cực kỳ giống dáng vẻ chột dạ sau khi bị truy cứu vì tung tin đồn. Cũng không biết là bị truy cứu đến mức độ nào mà có thể biến mất một cách gọn gàng như vậy.
Xuất hiện đột ngột, biến mất cũng dứt khoát.
Bây giờ trên mạng sớm đã sạch bóng không còn dấu vết.
Đầu bên kia đã trả lời tin nhắn, Châu Mộ đứng thẳng người dậy: "Đi thôi. Đi bàn chuyện hợp đồng. Ôn Tuyền và mọi người vẫn chưa đi đâu."
Minh Ương bưng ly cà phê lên, theo anh ta ra ngoài. Cô ngửi mùi cà phê, thoải mái đến cong cả mắt.
Ánh nắng buổi chiều rải đầy hành lang công ty, khiến cô cũng có vài phần lười biếng.
Cô chia sẻ kết quả lựa chọn của mình cho Thẩm Ký Niên. Bên anh chắc là không bận, trả lời rất nhanh.
[Trước khi kết thúc thì báo trước cho anh, anh qua đón em.]
Hôm nay anh về nhà chính của nhà họ Thẩm, lát nữa tiện đường qua đón cô về.
Minh Ương vui vẻ đồng ý, không quên nói cho anh một điểm đỗ xe khá khuất. Nơi đó không có ai đi qua, anh cứ ở trong xe đợi cô là được.
Thẩm Ký Niên nhìn những cách ẩn náu mà cô gửi tới, khẽ nheo mắt: [Tác chiến ngầm à?]
Vừa hay đi đến cửa phòng làm việc của ông chủ. Minh Ương dỗ dành: [Ngoan nào, moa moa.]
Lúc gõ cửa đi vào, người bên trong vừa lúc ngẩng đầu nhìn qua. Cô và Ôn Tuyền vừa hay chạm mắt nhau.
Cô nhận bộ phim này, cũng có nghĩa là sắp tới họ sẽ hợp tác cùng nhau, sau này tiếp xúc sẽ chỉ càng nhiều hơn. Chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng ở đoàn phim thôi cũng đã phải sống cùng nhau mấy tháng trời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!