Lý Hàn đi phía trước cùng với Lâm Tâm Như, thỉnh thoảng hắn sẽ chọc cho nàng cười làm cho cuộc hành trình tẻ nhạt này càng thêm sinh động. Phía sau hai người chính là hai đại mỹ nhân Bạch Ngọc Sương và Trương Nhược Trinh. Lúc này Trương Nhược Trinh đang hỏi Bạch Ngọc Sương về Lý Hàn mà mặt mày nàng cứ đỏ hoe à. Bạch Ngọc Sương kiên nhẫn trả lời tất cả các câu hỏi của nàng rồi nàng bỗng nhiên hỏi một câu với Trương Nhược Trinh:
- Muội đã yêu Lý Hàn rồi phải không?
Nghe Bạch Ngọc Sương hỏi vậy thì nàng ngẩng người. Nhưng mà khi nhìn thấy chàng thì nàng đã có một cảm giác thân thiết, cứ muốn ở bên ôm ấp cả ngày chàng ta là sao...?? Lúc này hình bóng của người chồng trong lòng Trương Nhược Trinh đang dần bị thay thế bởi hình ảnh của Lý Hàn, làm nàng muốn xóa đi cũng không được. Nàng biết mình đã trúng tình yêu sét đánh với Lý Hàn rồi, với lại tình cảm nàng đối với tướng công chỉ có kính, không yêu vì cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc trả nợ mà thôi.
Không cần nàng trả lời thì Bạch Ngọc Sương cũng đoán được, nàng liền mở miệng trêu đùa Trương Nhược Trinh:
- Sao rồi, muội nghĩ cái gì mà mặt mày đỏ ửng vậy.
Nghe thấy lời trêu chọc của Bạch Ngọc Sương làm nàng tỉnh lại, nàng đỏ mặt lí nhí nói:
- Đúng vậy, ta đã lỡ yêu Lý Hàn rồi. Nhưng mà tỷ cứ yên tâm, ta sẽ không tranh giành chàng ấy với tỷ đâu. Trinh nhi mệnh khổ, làm liên lụy phu quân, sao dám làm khổ lây chàng ấy chứ....
Bạch Ngọc Sương nghe vậy thì cười nói:
- Không cần phải làm vậy, nếu muội đã yêu hắn thì cứ dũng cảm mà bày tỏ. Tỷ sẽ không để bụng đâu.
Nói rồi thì nàng ( Bạch Ngọc Sương) sáp đến gần nàng ( Trương Nhược Trinh) rồi thì thầm vào tai nàng:
- Với lại, c
-c chàng ấy to mà dai lắm. Mình tỷ thì chịu không nổi.
Trương Nhược Trinh nghe Bạch Ngọc Sương nói vậy thì xấu hổ muốn chết. Lúc này thì Bạch Ngọc Sương bồi thêm một câu nữa làm nàng vô cùng vui vẻ:
- Hơn nữa, chàng ấy đâu phải chỉ có mình tỷ. Chàng ấy còn có mấy đạo lữ ở nhà nữa kìa. Muội hãy suy nghĩ thật thấu đáo kẻo không thì đánh mất hạnh phúc thì tự mà chịu.
Bạch Ngọc Sương nói xong thì không nói nữa mà chỉ im lặng đi kế bên. Nghe Bạch Ngọc Sương nói vậy thì Trương Nhược Trinh lâm vào suy nghĩ, một lát sau thì nàng ngẩng đầu lên và trong đôi mắt hạnh của nàng đã vô cùng kiên định. Nàng nói với Bạch Ngọc Sương:
- Ta biết rồi, cảm ơn tỷ.
Rồi nàng ( Trương Nhược Trinh) xáp lại gần nói chuyện với nàng ( Bạch Ngọc Sương). Không biết hai người bàn chuyện gì mà mặt mày cả hai bắt đầu đỏ ửng lên cả rồi Bạch Ngọc Sương đưa cho Trương Nhược Trinh hai bình thuốc rồi nàng nói gì đó còn Trương Nhược Trinh nghe xong rồi gật đầu. Lúc này nge thấy tiếng của Lý Hàn:
- Hai nàng làm gì đi chậm vậy, nhanh lên nào.
Hai nàng cười rồi nhanh chóng đuổi theo Lý Hàn và Lâm Tâm Như. Sỡ dĩ Bạch Ngọc Sương muốn giúp Trương Nhược Trinh vì nàng cảm thấy một mình nàng không đủ sức để chiều Lý Hàn nữa. Trong khi hắn làm nàng sướng chết lên chết xuống thì nàng lại không thể giúp hắn thỏa mãn làm nàng cảm thấy bản thân mình có lỗi quá nên nàng cần thêm tỷ muội để phục vụ hắn nếu không thì nàng sợ đang sống thì sẽ bị hắn đ
-t chết mất.
Bốn người đi đến khi trời tối dần đi, lúc này bốn người tìm được hai hang đá thì bốn người quyết định sẽ nghỉ ngơi tại chỗ này. Sau khi ăn xong bữa tối thì Trương Nhược Trinh vào hang đá trước với Lâm Tâm Như để dỗ nàng ngủ còn Lý Hàn cùng Bạch Ngọc Sương thấy trời còn sớm nên quyết định sẽ tu luyện một lát rồi mới vào hang đá sau. Nửa canh giờ sau thì hai người đi vào hang đá.
Mới đi được mười bước thì nàng đã bị Lý Hàn ôm chặt, môi nàng đã bị môi hắn khóa chặt, rồi lưỡi của hắn bắt đầu luồn vào lưỡi nàng, nút mạnh cái lưỡi thơm mọng cam thảo của nàng, còn bàn tay hắn thì tham lam bóp mạnh cặp mông căng mẩy của nàng. Nàng cũng bắt đầu hưởng ứng lại nụ hôn, lưỡi nàng cũng đá lại lưỡi của Lý Hàn, nàng để hắn tháo bỏ dây áo rồi đến áo ngoài, áo trong và áo yếm của mình rồi mặc cho chàng bồng mình tiến vào sâu trong động đá, gã cởi áo trải xuống đất rồi lột sạch quần, nội khố của mỹ nhân sau đó ép nàng nằm chổng mông về phía mình. Bạch Ngọc Sương cảm thấy xấu hổ vì tư thế này nhưng lại nàng lại vô cùng chờ đợi. Nàng nghe được tiếng sột soạt vang lên, và 1 ngón tay đang chà sát vào tiểu huyệt non mềm của mình, ôi sướng quá...
- Lý Hàn..... đừng...... đừng chà...... nữa mà...... chết thiếp......
Miệng thì nói đừng, nhưng Bạch Ngọc Sương lại ưỡn mông lên, 2 đùi mở rộng để bàn tay Lý Hàn dễ chà sát, móc ngoáy tiểu huyệt của mình, mới chỉ 1-2 phút mà nàng đã ra dâm khí khá nhiều. Rồi nàng cảm thấy một thứ vừa cứng vừa nóng vừa lớn chui vào mông mình. Nàng nín thở khi con c
-c tách 2 mép l
-n chậm rãi chui vào bên trong l
-n của nàng... nàng rên to:
- Ah... ah.... ah.... chậm chậm... thôi..... Ôi... sướng... sướng quá.... chết..... chết thiếp... rồi.... ah..... ah......
Nàng đưa cánh tay nhỏ bé trắng như tuyết của mình ra sau xoa nhẹ cặp mông tráng kiệt của Lý Hàn khi chàng đang thúc như máy vào cái l
-n nhỏ non mềm của Ngọc Sương. Cặp vú nàng căng phồng với 2 hạt châu đã sưng mọng vì quá sướng l-n, những cú thúc liên tục làmNgọc Sương chỉ biết chết vì sướng, cái l
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!