Chương 24: Đại hội khảo võ 1

Sau khi về đến biệt viện thì Tần Liên kêu Lý Hàn vào phòng nàng nói chuyện. Lý Hàn nghe lời mà theo nàng đến phòng của nàng, đây là lần đầu tiên hắn đến phòng của Tần Liên. Phòng của Tần Liên cũng giống như phòng hắn nhưng phòng của nàng còn có thêm một cái bàn trang điểm và một cái hòm gỗ được khoá lại để trong góc, đặc biệt là trong phòng nàng có một mùi thơm thoang thoảng, khi hít vào làm cho lòng người ta say mê.

Lúc này nàng kêu Lý Hàn ngồi xuống bàn nói chuyện với nàng, đợi khi Lý Hàn đã ngồi xuống thì nàng với mở miệng nói chuyện:

- Hàn nhi, con có biết mẫu thân kêu con vô đây làm gì không?

Lý Hàn lắc đầu trả lời:

- Con không biết, thưa mẫu thân.

- Ta kêu con vào đây để nói cho biết một bí mật. Đó chính là con không phải là con ruột của ta.

Nghe Tần Liên nói vậy thì Lý Hàn kinh ngạc kêu lên:

- Cái gì? Mẫu thân, người nói cái gì vậy?

- Ta biết con sẽ không tin nhưng con phải tin ta, những gì ta nói đều là sự thật. Con không phải là con ruột của ta.

Lý Hàn kinh ngạc vô cùng, không ngờ hắn lại không phải là con ruột của Tần Liên. Kinh ngạc qua đi thì Lý Hàn cũng bình tĩnh lại mà mở miệng nói:

- Mọi chuyện là sao? Xin mẫu thân hãy nói rõ với con.

- Được rồi, để ta từ từ kể lại cho con nghe.

Mùa xuân của mười sáu năm trước, sau khi sinh được Lý Vân Ngọc và Lý Vân Diệp được một năm thì Tần Liên phải ra ngoài làm nhiệm vụ của gia tộc, trên đường cô đã kết bạn và cùng đồng hành với một cặp vợ chồng trẻ. Nữ tên là Diệp Tiểu Kiều còn nam tên là Lăng Hoàng, ba người bọn họ đã sát cánh cùng nhau được hai tháng thì ba người chia tay nhau vì nhiệm vụ của Tần Liên đã hoàn thành nên nàng phải quay về Lý gia.

Trước khi trở về thì hai người phụ nữ đã đổi cách liên lạc với nhau để sau này tiện gặp lại, không ngờ chỉ hai tháng sau thì người phụ nữ đó đã hẹn gặp mặt Tần Liên tại một nhà trọ trong trấn. Lúc đó Tần Liên dẫn theo phu quân của mình để giới thiệu chàng với hai người nhưng khi hai người đi đến đó thì họ phát hiện tình cảnh của cặp vợ chồng kia vô cùng tồi tệ, hai người bọn họ toàn thân đều là vết thương và trên tay người phụ nữ kia thì đang bế một em bé, đó chính là Lý Hàn. Người phụ nữ đó lập tức giao đứa bé cho Tần Liên và chỉ nhắn nhủ " Hãy chăm sóc nó" rồi hai người nhanh chóng rời khỏi quán trọ. Lúc đó Tần Liên vô cùng ngỡ ngàng, thấy họ nhanh chóng rời đi như vậy thì nàng lo lắng sẽ có chuyện bất trắc xảy ra với họ nên nàng giao lại đứa bé cho chồng nàng rồi nàng nhanh chóng đuổi theo.

Lúc đuổi ra tới khu rừng trước trấn Vạn Liên thì nàng phát hiện cặp vợ chồng kia đã chết rồi, nàng nhanh chóng kiểm thi thể hai người thì phát hiện trước ngực hai người có một dấu tay màu đỏ tươi, vì dấu tay này đã chấn vỡ tâm mạch của hai người họ cho nên có là đại la kim tiên hạ phàm cũng không thể cứu sống họ. Tần Liên sau khi chôn cất xong hai người họ thì nàng nhanh chóng quay về nhà trọ và nói hết mọi chuyện với chồng nàng.

Nàng quyết định sẽ bảo vệ giọt máu cuối cùng của bọn họ nhưng bây giờ mà đem đứa bé này về Lý gia thì sẽ làm người khác kinh nghi nên hai vợ chồng Tần Liên quyết định sẽ đi chu du một năm rồi mới quay về. Một năm sau khi hai người trở về Lý gia thì nói Lý Hàn là đứa bé do bọn họ sinh ra, không biết có phải Lý Hàn bị thương tổn khi nằm trong bụng mẹ hay không mà gần một tuổi rồi nhưng hình dáng của Lý Hàn lúc đó như đứa trẻ ba tháng tuổi vậy. Nhờ vào điều đó mà mọi người không sinh nghi và Lý Hàn được lớn lên như bây giờ.

Nghe xong Tần Liên kể thì Lý Hàn cũng cảm thấy bình thường, chưa kể hắn là kẻ xuyên việt mà cho dù chủ cũ của thân thể này chưa chắc đã có tình cảm với phụ mẫu mà mình chưa gặp lần nào. Nhưng nói như thế nào thì thân thể này cũng là con của họ cho nên hắn sẽ thay mặt chủ cũ mà đem đầu kẻ thủ ác năm đó đi tế mộ hai người. Sau khi nghĩ ngợi xong xuôi thì hắn nói với Tần Liên:

- Mẫu thân, xin người hai nói cho con biết ngôi mộ nằm ở đâu. Để người làm con như con đi thắp cho một nén nhang.

Nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng nhanh chóng nói cho hắn biết vị trí của ngôi mộ, biết được vị trí thì hắn chào tạm biệt Tần Liên để đi thăm mộ nhưng khi Lý Hàn sắp ra khỏi cửa thì Tần Liên lại lần nữa lên tiếng:

- Bộ con không thắc mắc vì sao ta lại dấu con ư?

Lý Hàn không quay đầu lại mà vẫn trả lời:

- Con không cần biết, mặc kệ lúc đó mẫu thân vì lý do gì đó mà không nói với con sự thật này nhưng con dám chắc rằng mẫu thân vì con nên mới không nói.

Nói xong thì Lý Hàn đi ra khỏi phòng. Tần Liên nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng biết hắn không hề trách nàng về việc dấu hắn nên nàng cũng an tâm. Trên đường đi thì Lý Hàn cũng tiện tay muốn một bó nhang và nghĩ về câu hỏi của Tần Liên. Không cần Tần Liên nói thì hắn cũng biết vì sao nàng phải dấu hắn vì hắn lúc đó chỉ là một người thường, ngay cả việc sống còn khó khăn huống chi là tìm người để trả thù nhưng bây giờ hắn đã có năng lực rồi, chỉ cần cho hắn thời gian thì nhất định hắn sẽ trả thù giùm thân thể này. Lý Hàn nhanh chóng đến vị trí mà Tần Liên chỉ thì hắn thấy ở đó có một ngôi mộ to lớn, phía trên bia có đề " Diệp Tiểu Kiều

- Lăng Hoàng chi mộ" được khắc bằng kiếm. Theo như lời Tần Liên nói thì trong lúc cùng nhau đồng hành thì nàng thấy được tình cảm của hai người họ vô cùng khắng khít nên nàng nghĩ rằng là cho dù có là cái chết cũng không thể chia lìa họ, chính vì thế mà nàng quyết định hợp tang hai người với nhau. Lúc Lý Hàn đến thì thấy ngôi mộ vô cùng sạch sẽ, không chút lá khô hay bụi bẩn nào cả. Điều đó chứng tỏ là Tần Liên thường xuyên đến đây để quyết dọn cho ngôi mộ này. Những điều mà Tần Liên đã làm cho gia đình này làm cho một kẻ xuyên việt như hắn cũng cảm thấy cảm động. Lý Hàn thắp cho ngôi mộ một nén nhang và quỳ xuống nhìn ngôi mộ rồi nói:

- Xin chào hai vị, ta không phải là con của hai vị. Ta là một kẻ xuyên không đã chiếm lấy thân xác này nhưng ta sẽ thay mặt con của hai vị mà sẽ lấy đầu kẻ thủ ác năm đó đi tế mộ hai người.

Nói xong hắn dập đầu ba cái rồi đứng dậy về Lý gia. Trên đường về thì không biết hắn nghĩ đến chuyện gì mà gương mặt của hắn lúc đó vô cùng khả ố, về đến Lý gia thì hắn nhanh chóng vào phòng mình mà tiếp tục xem sách.

Ba ngày, đảo mắt đã qua.

Đại hội khảo võ của Lý gia chính là cử hành vào hôm nay.

Sáng sớm, trên luyện võ trường to lớn đã đứng đầy hơn 100 thiếu niên tuổi chừng mười hai đến hai mươi. Bọn họ chính là những người sẽ tham gia Đại hội khảo võ, ngay cả những con cháu không tham gia lễ mừng năm mới đều xuất hiện tai đây để cạnh tranh vị trí vào top 10 và trong tất cả mọi người đều sục sôi chiến ý. Nhưng có một ngoại lệ đó chính là Lý Hàn, với thực lực bây giờ của hắn thì có thể nói là vô địch trong lớp trẻ của Lý gia nhưng hắn không có hứng thú làm người đứng đầu, vì theo hắn làm người đứng đầu chẳng tốt lành gì. Chẳng phải có câu " giết chim đầu đàn " hay sao, nên lấy được vị trí đầu sẽ được các thế lực, đặc biệt là Vương gia sẽ chú ý để mắt tới. Như thế thì lúc nào cũng phải đề phòng thì sẽ mệt lắm cho nên hắn tính chỉ vào được top 10 là được rồi, với lại, với những gì hắn đang có trong người thì chẳng có thứ gì ở Lý gia kiến hắn hừng thú hết. Trong lúc đang nhàm chán thì hắn ngồi xuống và dùng thiên nhãn kiểm tra tất cả các con cháu Lý gia. Sau khi kiểm tra hết một vòng thì chỉ có khoảng sáu người làm hắn hứng thú.

Đầu tiên chính là một thanh niên khoảng 18 tuổi, khuôn mặt thì khá thanh tú và mặc trên người một trường bào màu xanh. Nhờ thiên nhãn nên hắn thấy được thanh niên này có thực lực Luyện Cốt Cảnh trung kỳ. Theo Lý Hàn nhớ thì đây là đại nhi tử Lý Khuông của nhị trưởng lão Lý Trùng và là đại ca của Lý Hoàng, lúc này thì tên Lý Khuông cũng nhìn Lý Hàn và nở nụ cười lạnh. ( Cười lạnh là cười như thế nào nhỉ???).

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!