Chương 23: Lễ mừng năm mới

Đến sáng hôm thứ tư thì hắn cùng với Tần Liên, Lý Vân Ngọc và Lý Vân Diệp tiến vào nội viện Lý gia.

Nội viện Lý gia nằm tại phía nam, diện tích vạn mẫu, kiến trúc quỳnh lâu ngọc vũ, mái cong kiều ngõa, phong cách cổ xưa thương mang, phảng phất như đã trải qua vô số năm tháng, hiện tại vẫn sừng sững bao la.

Lý gia đã trải qua mười tám thời đại, truyền thừa gần ngàn năm, ở tại trấn Vạn Liên duy trì địa vị đệ nhất gia tộc, nội tình đương nhiên là người ngoài không thể tưởng tượng.

Lý Hàn cùng mọi người đi tới trước cổng lớn, hai tượng mãnh thú giống hổ giống sư mở to miệng máu, uy vũ dữ tợn, đại môn dùng vàng đúc thành, bên trên còn điêu khắc hình long phượng, có vẻ dị thường tôn quý.

Đây là khí thế của đệ nhất gia tộc trấn Vạn Liên!

Hai cường giả Luyện Kinh Mạch sơ kỳ cầm trường thương trong tay ưỡn ngực uy vũ bất phàm đứng gác trước cửa. Thấy Tần Liên cùng mọi người đi đến thì hai tên đó cung kính chào:

- Chào bát trưởng lão, chào tứ tiểu thư, chào ngũ tiểu thư, chào lục thiếu gia ( x2)

Tần Liên thì gật đầu chào lại hai người rồi dẫn Lý Hàn và hai nàng vào trong nội viện. Vừa mới đi vào bên trong, Lý Hàn không khỏi cảm thấy trước mắt sáng ngời. Đây xem như là lần đầu tiên hắn đặt chân vào nội viện Lý gia.

Một con đường rộng rãi thẳng tắp nối liền phía trước, chung quanh trăm hoa đua nở, tản ra hương thơm say lòng người, những tòa núi giả kỳ dị, giống như linh thú chạy chồm, nước chảy vờn quanh phát ra thanh âm nhỏ giọt róc rách, thỉnh thoảng lại có vài tiểu đình xen lẫn, nhìn qua chẳng khác gì hoàng cung nội viện, có vẻ vô cùng mỹ lệ, an tường tĩnh mịch.

Đi tới cuối đường là một luyện võ trường gần ngàn thước vuông, ở giữa có đài cao, đây là lôi đài luận võ của Lý gia, đồng thời cũng là địa phương diễn ra lễ mừng năm mới hàng năm trong gia tộc.

Trước mặt là một tòa lầu các hùng vĩ bất phàm, tổng cộng bảy tầng, dùng Hồng Sam ngàn năm dựng thành, vách tường điêu khắc linh văn, thoạt nhìn cực kỳ huyền ảo, mơ hồ tản ra ánh sáng nhàn nhạt, có vẻ đại khí huy hoàng. Phía trước lầu các là một tế đàn được đặt trên bục luyện võ cao nhất của lôi đài luyện võ, phía trên đã để đầy các thứ thịt heo, bò, dê... để dâng lên tổ tiên Lý gia.

Khi đến đó thì hắn thấy trong này đã đứng đầy các con cháu của Lý gia tuổi chừng mười hai đến hai mươi. Những thiếu niên này đều là tử tôn đời thứ mười tám của Lý gia, có trực hệ, cũng có chi thứ, chỉ cần có thể thông qua lễ mừng năm mới thì bọn hắn đều sẽ là trụ cột tương lai của Lý gia, bất kể là trực hệ hay chi thứ đều sẽ có được đãi ngộ như nhau, hoặc là tiếp tục lưu lại Lý gia, hoặc là bị điều động ra ngoài làm việc. Nhưng Lý Hàn chỉ có quen biết khoảng 3 - 4 người trong này nhưng tất cả mọi người thì ai cũng biết đến Lý Hàn vì hắn chính là phế vật làm mất mặt của Lý gia.

- Kia không phải là sỉ nhục của gia tộc Lý Hàn sao?

- Phải đó, sao hắn có thể tiến vào nội viện? Loại phế tài này không có tư cách đặt chân vào nội viện nửa bước!

- Còn không phải sao? Đây quả thật làm dấy bẩn danh dự của gia tộc, gia tộc không cần phế tài như thế!

- Không cho các ngươi nói Lý Hàn ca ca như thế.

Đại bộ phận thiếu niên luyện võ chỉ trỏ vào Lý Hàn, không ít người ác miệng mắng nhiếc. Chỉ có duy nhất một cô nương mặc y phục hồng nhạt ủng hộ Lý Hàn, đó chính là muội muội của Lý Hàn

- Lý Kinh Yến. Đứng bên cạnh Lý Kinh Yến chính là con trai của tam trưởng lão Lý Hán tên là Lý Vương, mười ba tuổi đã đạt đến Luyện Bì Cảnh hậu kỳ, thêm nửa năm nữa chắc chắn có thể đạt đến Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ, thiên phú như vậy trong trấn Vạn Liên xem như là thượng đẳng, so với Lý Hoàng đã mười sáu vẫn là Luyện Nhục Cảnh hậu kỳ mạnh hơn không ít. Lúc này hắn kinh thường nói:

- Linh Dược sư đã nói tên Lý Hàn này không thể tu luyện linh lực, cả đời này hắn nhất định chỉ là một tên phế vật!

- Không cho ngươi nói Lý Hàn ca ca như vậy, huynh ấy mạnh hơn ngươi nhiều!

Lý Kinh Yến nắm chặt bàn tay nhỏ bé bi phẫn quát. Hiện tai nàng có thực lực Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ nên cũng mang theo vài phần khí thế. Nàng từ miệng Tần Liên biết được Lý Hàn đã có thể tu luyện linh lực và có thực lực Luyện Cốt Cảnh hậu kỳ nên người khác xem thường Lý Hàn làm nàng rất khó chịu.

- Hừ, ngươi xem kỹ, xem ta giáo huấn Lý Hàn ca ca của ngươi!

Lý Vương xăn tay áo, vẻ mặt khinh thường nhìn thoáng qua Lý Hàn, sau đó đi nhanh về hướng Lý Hàn.

Mặc dù hắn là con trai của tam trưởng lão, nhưng hắn vẫn còn nhỏ tuổi, chuyện của Lý gia không phải chuyện gì hắn cũng biết. Hắn chỉ biết Lý Hàn không thể tu luyện được linh lực chứ hắn không biết chuyện một mình Lý Hàn đã đánh cho đám người Vương Tiểu Kim nằm đo đất, nếu hắn biết cũng sẽ không tự mình chạy đi tìm đánh.

- Uy, phế vật, ngươi không có tư cách đi vào nội viện của gia tộc chúng ta, thức thời mau nhanh cút đi ra, bằng không ta cho ngươi bài học!

Tính cách Lý Vương ngang ngược, căn bản không xem Tần Liên vào trong mắt, trực tiếp nhìn Lý Hàn quát. Bởi vì trong gia tộc có một quy định bất thành văn, cùng một thế hệ có thể luận bàn, chỉ cần không hạ sát thủ trưởng bối không được nhúng tay. Cho nên Lý Vương mới dám ở trước mặt Tần Liên quát với Lăng Tiếu, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm vào hai tỷ tỷ của Lý Hàn.

Không phải là do hắn ham mê sắc đẹp của hai nàng mà hắn lo sợ các nàng sẽ vì Lý Hàn mà ra tay giáo huấn hắn nên hắn nhìn các nàng, hễ các nàng có động tác nào thì hắn chạy chóng chạy khỏi.

Nhưng hắn lo xa rồi, các nàng cũng từ miệng của Tần Liên biết được thực lực của Lý Hàn nên các nàng đối với sự khiêu kích của Lý Vương không nói thêm lời nào mà chỉ đứng ở một bên xem kịch vui.

Vẻ mặt Lý Hàn nghiền ngẫm nhìn Lý Vương nói:

- Ngươi đang nói ta sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!