Hoàng hôn dần buông xuống, giờ cao điểm giao thông buổi tối vẫn chưa qua, mọi người đứng ở nhà ga đông nghịt, người xe đi lại vào sân ga cũng ngày một đông.
Hùng Đại Ny chăm chú nhìn những ngọn đèn hai bên đường, không để ý cô em gái đã bước ra từ bến xe từ lúc nào.
Hùng Đại Linh tung tăng bước đến, tay vỗ lên vai Hùng Đại Ny, hỏi:
-Chị, chị đang nghĩ gì thế?
Hùng Đại Ny giật mình, quay đầu lại, nói:
-Làm chị giật cả mình, lớn thế này rồi mà cứ như trẻ con thế?
-Trong nhà mình, trừ Thất Thất ra, em là nhỏ nhất.
Hùng Đại Linh cười đắc ý, nói:
-Không phải đã nói là không cần đến đón e rồi hay sao? Em có thể tự đi xe bus về được mà.
Hùng Đại Ny nói:
-Chiều nay dì gọi điện đến, nói ông ngoại bị ngã, bố mẹ phải đến Tân Tân gấp rồi. Tối chị phải tăng ca ở cửa hàng, chị sợ em về nhà không có chìa khóa nên qua đón thôi.
-Ông ngoại bị ngã có nghiêm trọng không?
Nghe thấy ông ngoại bị ngã, Hùng Đại Linh hoảng sợ, vội vàng hỏi.
-Cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là bị trẹo chân.
Hùng Đại Ny nói:
-Ngày mai chị xin phép nghỉ một buổi, mai chúng ta đến Tân Tân thăm ông.
Bây giờ trời đã tối, không còn xe khách đến Tân Tân nữa, Hùng Đại Linh lo lắng cho bệnh tình của ông, cũng chỉ có thể đợi đến ngày mai đi cùng chị về quê ở Tân Cương để thăm ông.
Thấy Đại Linh lo lắng, Hùng Đại Ny an ủi:
-Thật sự là không có chuyện gì cả đâu, ông ngoại đang ở bệnh viện, còn gọi điện thoại cho chị nói chuyện nữa, ngày mai lại là sinh nhật 40 tuổi của dì, bố mẹ mới vội vàng đưa cả Thất Thất qua đó. À, phải rồi, không phải em định thi cao học sao, sao hơi một tý là chạy về nhà thế này?
-Thi cao học ấy ạ, bây giờ còn sớm chán mà chị.
Hùng Đại Linh chắc chắn là ông không có gì đáng ngại, liền lại vui vẻ nói:
-Em định thi cao học trường học viện kinh tế, không khó như em vẫn nghĩ, đến lúc nghỉ hè chuẩn bị ôn tập cũng kịp. Mà chị không hoan nghênh em về à?
-Hỏi một chút cũng không được sao, cái tính bướng bỉnh lại bắt đầu rồi đấy.
Hùng Đại Ny cười nói, thấy đèn đỏ, các xe trên đường đều dừng lại, cô và Hùng Đại Linh vội vàng qua đường.
Hùng Đại Linh vừa lên xe, thấy phía sau xe có một tờ báo, sợ chữ in lên quần mình, cô cầm tờ báo lên xem, đây là tờ nhật báo Đông Hoa, thuận miệng hỏi Đại Ny:
-Ở Đông Hoa bây giờ có tin mới gì không chị?
Chị với mẹ dạo này gọi điện cho em đều không thấy nhắc gì đến chuyện ở Đông Hoa cả, có phải ở cơ quan bố lại xảy ra chuyện gì không ạ?
-Bố mình sắp quyết định nghỉ hưu rồi, làm gì còn chuyện gì phiền lòng nữa.
Hùng Đại Ny để Hùng Đại Linh ngồi lên xe chắc chắn xong, cô lái xe đi, nói:
-Bố ấy à, bây giờ lại thích viết chữ, dạo gần đây lại thích đi câu cá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!