Chương 46: Công khí tư dùng

Mẹ nó! Dương Hải Bằng không ngờ đến Cao Tiểu Hổ sẽ trực tiếp giật dây để cục công an thành phố tới bắt người, mắt trợn trừng vô lực nhìn sự việc xảy ra ngay trước mặt.

Từ bốn chiếc xe cảnh sát đổ xuống 12 người, đang giơ thẻ công tác ra cho bảo vệ để vào trong bắt người. Dương Hải Bằng hiểu chuyện này không phải là chuyện mà hắn và hai chị em Trần Đan có thể can thiệp, mới quay sang hỏi Trần Đan:

"Gần đây có bốt điện thoại nào không?"

Dương Hải Bằng không cách nào vào trong xưởng để liên hệ với Triệu Đông và Thẩm Hoài, mà cho dù có liên hệ được cũng vô ích, hắn chỉ có thể chạy đi gọi điện cho lão Hùng tìm kiếm đối sách.

Trần Đan cũng bị dọa sợ, lắp bắp nói:

"Bên kia có bốt điện thoại công cộng…" tay chỉ vào tiệm tạp hóa cuối con đường, bên ngoài cửa tiệm thấp thoáng thấy biểu tượng dịch vụ cho thuê điện thoại.

Hùng Văn Bân lại không có di động hay máy nhắn tin, có trời mới biết ông ta có đang ngồi cạnh điện thoại bàn không? Dương Hải Bằng gọi điện đến ban nghiên cứu chính sách, được biết hồi chiều Hùng Văn Bân tới kế ủy (ủy ban kinh tế kế hoạch) đến giờ chưa về, hắn liền gọi điện tới kế ủy tìm Chu Minh, lại được báo rằng Hùng Văn Bân và Chu Minh vừa rời đi, nghe nói là buổi tối cùng bạn già tới nhà con rể ăn cơm.

Vốn căn nhà mà Hùng Văn Bân trú trước đây là do thị ủy cấp, ở đó có nối điện thoại.

Đến sau Hùng Văn Bân nhường nhà cho vợ chồng con gái Đại Ny và con rể Chu Minh, ông ấy và vợ dọn đến dãy nhà tập thể, thị ủy liền đem chiếc điện thoại kia dời đến nhà mới trả cho Hùng Văn Bân.

Cấp bậc của Chu Minh còn chưa đến trình độ thị ủy phối cấp điện thoại, những năm đầu thập niên 90, tư nhân muốn sở hữu một bộ điện thoại không rẻ chút nào. Từ khi bị dời điện thoại đi, nhà Chu Minh vẫn một mực chưa mắc điện thoại thay thế.

Dương Hải Bằng không còn cách nào khác, đành phải lái xe đi tìm Hùng Văn Bân, Trần Đồng và Trần Đan cũng không có chỗ đi, mà ở lại thì chẳng giúp được gì, liền cùng theo Dương Hải Bằng đến khu tập thể thị ủy.

Cũng may mà chỗ đó chỉ cách cầu Mai Khê tầm gần ba cây số, Hùng Văn Bân lại vừa đúng ở trong nhà con rể.

"Lúc chúng tôi đến đây, mười mấy cảnh sát thị cục đã vào xưởng. Lão Hùng, phải hành động nhanh lên, không thể để Thẩm Hoài bị người của thị cục bắt đi a!" Dương Hải Bằng kể vắn tắt một mạch toàn bộ sự việc cho Hùng Văn Bân nghe rồi thúc dục.

Hùng Văn Bân nhíu chặt đôi mày, lo suy tư tìm đối sách.

Bạch Tố Mai đang cùng con gái lớn chuẩn bị cơm chiều trong bếp, nghe thấy Dương Hải Bằng nói vậy, tâm lý cũng nóng ruột, nói rằng:

"Mới ngày đầu tiên đến nhận chức sao lại đã gây nhiều chuyện thế này?"

"Giờ này chắc Cao Thiên Hà còn chưa rời phủ thị chính." Hùng Văn Bân nói:

"Hải Bằng, cậu lái xe đưa tôi tới phủ thị chính, không thể để Thẩm Hoài bị thị cục bắt đi được."

Chu Minh và Hùng Đại Ny nghe thấy ngày đầu tiên đến nhiệm sở nhận chức mà Thẩm Hoài đã gây ra chuyện tày đình như vậy, thầm tự chậc lưỡi không thôi, lại nghe nhạc phụ chuẩn bị đến tìm Cao Thiên Hà liền mở miệng khuyên ngăn:

"Thẩm Hoài đằn xe của con trai Cao Thiên Hà, không khéo thị cục tới bắt người là do chính Cao Thiên Hà chỉ đạo. Ba, lúc này ba đến tìm hắn, không phải chỉ tổ mất mặt sao?"

Nhạc phụ ngồi ghế phó chủ nhiệm ban nghiên cứu chính sách uống trà đã được gần ba năm, cho dù giờ không còn nắm giữ thực quyền, nhưng đãi ngộ cho cán bộ cấp phó xứ vẫn không thay đổi.

Bởi thế, Chu Minh cảm thấy, vì một người không liên quan mà đi đắc tội Cao Thiên Hà, quả thật không đáng…

"Việc này con không hiểu đâu."

Hùng Văn Bân không có tâm tư đi giải thích cặn kẽ cho cậu con rể, cầm áo khoác vừa cởi ra lúc nãy, đứng dậy, nói với Trần Đồng, Trần Đan:

"Các cháu ở lại đây ăn cơm nhé? Chỉ cần phân tích rõ lợi hại với Cao thị trưởng, tôi tin bọn hắn sẽ không dám làm loạn…"

Chu Minh bị nhạc phụ làm ngơ không để ý, tâm lý hơi phát cáu, vẫn tận lực khuyên ngăn:

"Thẩm Hoài gây ra chuyện lớn thế này, thị cục muốn bắt hắn về phối hợp điều tra cũng là lẽ thường tình! Không lẽ hắn đến thị cục một chuyến thì thiệt thòi lắm ư?"

"Cái gì gọi là phối hợp điều tra?

Chuyện ở xưởng thép Mai Khê lúc chiều chẳng lẽ cũng thuộc thẩm quyền quản lý của thị cục? Đây không phải là công khai báo thù riêng ư?

Thẩm Hoài là tân nhiệm xưởng trưởng, là phó bí thư đảng ủy trấn, nếu hắn bị cục công an thành phố công khai còng tay bắt đi, ngày sau chẳng lẽ không có ảnh hưởng?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!