Hà Thanh Xã vội vàng tránh sang một bên, mắt trợn trừng nhìn chiếc xe tải chứa đầy sắt thép chạy sát qua mũi, hắn thầm cầu nguyện rằng đây chỉ là trò đùa của Thẩm Hoài.
Nhưng lời cầu nguyện của hắn phút chốc tan thành mây khói, chỉ nghe một chuỗi tiếng răng rắc, bánh lốp xe tải to đùng đã trực tiếp cán qua đầu xe Mercedes.
Xe tải Benz hiệu Giải Phóng chứa đầy sắt thép phải nặng đến 50 tấn. Thẩm Hoài nhắm chuẩn vành xe bánh trước cán xuống đầu xe Mercedes.
Khung xe Mer có cứng rắn đến đâu cũng đỡ không nổi tải trọng 50 tấn nghiền xuống, chỉ nghe một chuỗi răng rắc, đầu xe đã bị ép thành một chiếc đĩa sắt khổng lồ.
Sắc mặt Hà Thanh Xã tái nhợt.
Từ thái độ cứng rắn, không nhường dù chỉ một tấc trong ngày đầu đến Mai Khê của Thẩm Hoài hắn có thể đoán ra ở thị ủy Thẩm Hoài phải có chút bối cảnh. Không như vậy không thể giải thích vì sao đương thời lại đi gây mâu thuẫn với chánh văn phòng phủ thị chính Cát Vĩnh Thu.
Nhưng hắn vạn vạn lần không ngờ được rằng, Thẩm Hoài mới chỉ một lời bất hòa đã dám lái xe tải đâm nát Mercedes thành dĩa sắt.
Trong đầu Hà Thanh Xã chớp qua một ý niệm:
"Chuyện hôm nay nhao lớn, sợ rằng không cách nào bụm nắp…"
Xe tải đi qua, Hà Thanh Xã nhìn thấy Đỗ Kiến bên đường đối diện mặt đen thành thành đáy nồi, hiển nhiên cũng đang lo lắng không biết làm cách nào để thu thập cục diện trước mắt.
Tuy vừa rồi đám công nhân xưởng thép cũng kích động muốn động thủ nện xe, nhưng đến khi thấy xưởng trưởng mới tới lái xe tải đâm thẳng vào Mercedes, nghiền nó thành chiếc đĩa sắt sờ sờ ngay trước mặt, ai cũng cả kinh đứng sững lại một lúc lâu: Thế này là thế nào?
Triệu Đông đứng cạnh đó, cười khổ nhìn cảnh náo nhiệt trước mắt, thầm nhủ: Tên Thẩm Hoài này dù xuống đến tận hương trấn nhưng phong cách vẫn không sửa a, đúng là không khó tưởng tượng vì sao ngay ngày đầu tiên thượng nhiệm hắn đã gây xung đột với bí thư đảng ủy được.
Quả nhiên là hỗn giang long mà, cho dù phải đảm nhiệm phó chức, lại sao cam tâm để địa đầu xà ngồi lên trên đầu?
Dương Hải Bằng lại hiềm chuyện náo chưa đủ lớn, hưng phấn vỗ đùi, gào to:
"Chèn hay lắm, chèn chết mẹ nó đi!"
"Cậu thấy thế vẫn chưa đủ à!"
Triệu Đông đành chịu cười khổ.
"Mâu thuẫn kích hóa cũng có chỗ tốt của mâu thuẫn kích hóa, cứ để căng da trâu che lại, không bằng dứt khoát chọc mẹ nó ra…" Dương Hải Bằng nói.
"Nếu chỉ để chèn xe, nện xe, để tôi thay cậu ta có phải tốt hơn không?" Triệu Đông cũng biết có một số mâu thuẫn sớm hay muộn rồi cũng phải chọc ra, nhưng hắn không chủ trương Thẩm Hoài tự thân đi xung phong hãm trận như hôm nay, rất dễ đưa chuôi cầm vào tay người khác.
Nhưng hắn không tranh luận gì thêm với Dương Hải Bằng, mà cố chen người lên trước đám công nhân đang quây xem vụ đâm xe.
Thẩm Hoài ép chiếc Mercedes thành đĩa sắt, hiển nhiên vẫn còn chưa đã tay, lại quay vô lăng, nhè chuẩn vành xe vào chiếc Buick đâm tới.
Đuôi xe Buick khá cao, bị đẩy mạnh từ đằng sau, thẳng đến đống xi măng chất trước cổng xưởng mới dừng lại… đuôi xe móp vào một lỗ sâu hoắm.
Lúc này đám công nhân mới tỉnh người, đột nhiên trong đám đông vang lên tiếng hoan hô, rồi cứ thế bạo thành một chuỗi hoan hô vỗ tay chấn tai.
Giờ bọn hắn cần gì quan tâm đến hậu quả nữa, tình tự kích động từ lúc công ty Vạn Hổ phái xe đến chặn trước cửa khiến xưởng không thể xuất hàng như được giải tỏa, ai cũng hưng phấn mặt đỏ bừng.
Băng tích ba thước đâu bởi do rét một ngày, tình hình kinh doanh tồi tệ của xưởng kéo dài hết ngày này qua ngày khác, tiền lương làm thêm ca của công nhân đã nợ tận 3 tháng.
Mỗi tháng công nhân cơ bản làm việc trực tiếp xưởng chỉ nhận được 100 – 200 đồng, không đủ để nuôi mấy miệng ăn trong nhà, tiếng oán thán vang lên khắp nơi, đối với chuyện công ty Vạn Hổ cố ý ép thấp giá bán càng khiến họ bất mãn.
Cho dù hôm nay chuyện này không bộc phát, thì với sự dồn nén tích lũy bấy lâu, cũng sẽ có ngày bị phát tiết. Đặc biệt là công nhân trẻ tuổi không sợ trời không sợ đất, làm việc cũng không cố kỵ quá nhiều.
Đám người này ai cũng hận không chọc phá trời, công ty Vạn Hổ vừa chắn cổng, bọn họ liền đứng ra trước, khiến cho đám lãnh đạo xưởng không dám lộ diện đàn áp, chỉ có thể thông báo khẩn cấp lên cho Đỗ Kiến.
Ở xưởng thép Đỗ Kiến vẫn còn chút dư uy, lại kịp đuổi tới đúng lúc mới chấn được khí thế đám công nhân đang kích động. Lại muốn Thẩm Hoài liên hệ với Cao Tiểu Hổ, kẻ thực sự đứng sau công ty Vạn Hổ nhằm tạm thời hóa giải chuyện này.
Đỗ Kiến vạn vạn lần không ngờ được Thẩm Hoài lại là kẻ không sợ làm lớn chuyện, không nói câu nào đã trực tiếp lái xe tải đằn xe chắn trước cổng thành hai khối đĩa sắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!